Mục lục
Cảnh Lộ Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mã Quang Minh và Phùng Kiếm Văn đều ý thức được Vương Thư Vĩ muốn nói gì, hai người nhìn nhau, đều không lên tiếng.

Vương Thư Vĩ tiếp tục nói:

- Sang năm tôi sẽ lui về. Các anh còn trẻ, năng lực của các anh đều rõ như ban ngày. Tuy nhiên nếu muốn trở thành lãnh đạo đảm đương công việc toàn cục, các anh còn thiếu một thứ. Đó là phải có lòng bao dung rộng lượng hết thảy, trước núi Thái Sơn sụp đổ mà không biến sắc. Các anh đã cho là tôi già rồi, không nhìn thấy gì sao? Cấp trên đã sớm nghĩ đến vấn đề người thế chỗ tôi, các đồng chí ấy hỏi ý kiến tôi, ý kiến của tôi là còn phải đợi...

Mã Quang Minh và Phùng Kiếm Văn đều tỏ vẻ quan tâm. Vương Thư Vĩ thấy thế, mỉm cười nói:

- Các anh đều rất ưu tú, nhưng các anh còn trẻ, biểu hiện gần đây của các anh càng làm tôi thất vọng. Tâm tư của các anh đều đặt ở chỗ tranh quyền đoạt lợi, nhất là Kiếm Văn, nếu cấp trên cho tôi lựa chọn, tôi sẽ không chọn ai trong các anh.

Tham khảo người sắp từ nhiệm về người nối nghiệp là một đề cử rất quan trọng, nếu Vương Thư Vĩ đề cử ai, ít nhất đã có 50% cơ hội. Nếu Vương Thư Vĩ đều loại bỏ bọn họ, như vậy bọn họ đều không có một chút cơ hội. Cho nên khi Vương Thư Vĩ nói ra ông không đề cử ai trong hai người, cả hai đều thấm mồ hôi lạnh ở sống lưng.

- Hy vọng thời gian tới các anh không làm tôi thất vọng nữa...

Vương Thư Vĩ thản nhiên nói, sau đó thản nhiên bưng chén trà lên.

….

Đỗ Long làm thủ tục chuyển viện. Ở bệnh viện Đệ nhất Nhân dân, hắn có thể được hưởng sự phục vụ tốt hơn. Tuy nhiên, điều khiến hắn thất vọng chính là, quan hệ của hắn với Kỷ Quân San mặc dù có chút dịu đi, nhưng lại không có khả năng gần gũi được như trước.

Khi hắn vào phòng săn sóc đặc biệt ở bệnh viện Đệ nhất Nhân dân, ngay ngày hôm sau, Kỷ Quân San làm ca đêm. Thừa dịp không ai chú ý, một cô y tá vào phòng bệnh Đỗ Long, Đỗ Long đang chơi máy tính, ngẩng đầu lên nhìn thì thấ Trương Hiểu Lan.

Đỗ Long liếc nhìn Trương Hiểu Lan một cái, sau lại cúi đầu chơi trò chơi. Trương Hiểu Lan nắm hai tay trước người, cô có chút không yên lòng, đi đến đầu giường Đỗ Long, nói:

- Đỗ... Cảnh sát Đỗ...

Đỗ Long nói:

- Gọi tôi là Đỗ Long, có chuyện gì vậy?

Trương Hiểu Long thấy thái độ hòa nhã của Đỗ Long, cô nhẹ lòng hơn chút, nói:

- Đỗ Long, chuyện tối hôm đó, tôi thật xin lỗi...

Đỗ Long lại ngẩng đầu, hỏi:

- Là tối đó... Tôi đã không còn nhớ rõ, cô tốt nhất cũng nên quên đi, tâm tình không tốt sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của đứa trẻ.

Trương Hiểu Lan cảm nhận được một thứ tình cảm ấm áp chưa từng có. Từ khi tin cô mang thai truyền ra, Đỗ Long là người đầu tiên đối xử thân thiết với cô. Ngay cả cha mẹ cô cũng không chịu nhận cô, còn nói lời lạnh nhạt, khuyên cô bỏ đứa bé này.

- Cảm ơn...

Trương Hiểu Lan nói từ đáy lòng.

Đỗ Long nói:

- Còn có chuyện khác nữa sao?

Trương Hiểu Lan cố lấy dũng khí, nói:

- Đỗ Long, nghe nói anh và Quân San cãi nhau?

Đỗ Long khẽ nhíu lông mày, nói:

- Vậy thì sao?

Trương Hiểu Lan vội la lên:

- Xin anh đừng hiểu lầm. Tôi không có ý gì khác, chỉ là muốn giúp anh, giúp hai người hàn gắn...

Đỗ Long ngẫm nghĩ một lúc, đột nhiên cười nói:

- Hóa ra là vậy... Uhm! Tuy không biết có ích hay không, cô tự làm xem thế nào. Quân San ngoài lạnh trong nóng, cô ấy tức giận là vì cô không quyết liệt tranh giành. Cô ấy cũng không ác cảm gì với cô, chỉ cần cô thành tâm xin lỗi, cô ấy sẽ tha thứ. Tuy nhiên tuyệt đối cô không được nói là tôi khuyên cô như vậy, hiện tại cô ấy rất nhạy cảm... Như vậy đi, cô nói với cô ấy việc đã xảy ra với cô, kể cho cô ấy về hành vi đáng ghê tởm của Lâm Khai Thái, cô ấy sẽ hiểu rõ tôi thực sự là người đàn ông tốt.

Tâm tình Trương Hiểu Lan thật tốt, cô hiểu ý ngay, cười nói:

- So với tên khốn khiếp kia, anh quả là người đàn ông hoàn hảo. Chỉ cần anh muốn, bất kỳ lúc nào tôi cũng có thể phục vụ anh...

Đỗ Long thần sắc lạnh lùng, nói:

- Được rồi! Tôi bảo cô quên đi, cô hãy quên đi. Chuyện đêm hôm đó là một sai lầm đẹp, tôi sẽ không mắc thêm lỗi lầm ấy nữa... Nếu không có chuyện gì nói nữa..., cô có thể ra ngoài.

Trương Hiểu Lan cảm thấy hắn tức giận, sau khi hoảng sợ, vội nói:

- Tôi... Rất xin lỗi, tôi đi trước.

Trương Hiểu Lan xấu hổ xoay người đi như chạy trốn, cắm đầu đi một mạch. Đỗ Long nhìn xuyên qua lớp quần áo sau lưng cô ta, thấy cả người đỏ rực, thậm chí phần bụng dưới càng lửa đỏ sôi sục hơn...

Đỗ Long cười hơi tự đắc, biết là sự dũng mãnh tối hôm đó của mình đã để lại trong lòng Trương Hiểu Lan ấn tượng không bình thường. Lâm Khai Thái kia nhất định không thể nào so sánh được rồi.

Lúc Đỗ Long ngoan ngoãn ở phòng bệnh dưỡng thương, hắn bảo Hạ Hồng Quân chia số ảnh chụp thành 10 phong thư, gửi nặc danh tới văn phòng Ủy ban kỷ luật thành phố. Số ảnh in ra khối lượng khổng lồ, cho dù có bỏ sót 1- 2 phần, số còn lại cũng đủ giáng cho Đổng Kỳ Cương một đòn cảnh cáo rồi.

Mỗi tấm ảnh đều in chữ “Nhật ký của Trưởng ban tuyên giáo thành phố Ngọc Minh Đổng Kỳ Cương”. Nhìn thấy thế, người chuyên phụ trách tin của văn phòng Ủy ban kỷ luật vội vàng mang 10 phong thư đến trình trước mặt Chủ nhiệm ủy ban Lưu Minh Khánh.

Lưu Minh Khánh sau khi xem xong cảm thấy là vấn đề quan trọng, vội vàng dặn người cán bộ kia không được để lộ tin tức ra ngoài, nếu không chính là vi phạm kỉ luật. Sau đó, gã nhanh chóng mang theo ảnh chụp đến gặp Bí thư thành ủy Vương Thư Vĩ đang đi thị sát tại một mảnh đất cằn cỗi ở ngoại ô.

Vương Thư Vĩ nhìn mấy tấm ảnh liền bắt đầu run lên. Thuộc cấp yêu quý dưới trướng mình chắc chắn sẽ không tự nhiên nhận sai, những mật ngữ trong những tấm ảnh đều được đánh dấu ra, Vương Thư Vĩ còn gì không hiểu. Ông mới xem xem mấy tấm ảnh, trực tiếp hỏi:

- Tất cả là bao nhiêu?

Lưu Minh Khánh nói:

- Tôi còn chưa tính cặn kẽ. Tuy nhiên, theo như trong tổng kết cuối cùng mà một tấm hình có thống kê, tổng số tiền khoảng hơn hai mươi triệu.

– Hai mươi triệu…

Vương Thư Vĩ đau lòng nhắm mắt lại, suy xét một lúc, vẫn nhắm mắt như cũ, ông nói:

- Xét thấy số tiền mà Đổng Kỳ Cương tham ô là rất lớn, tôi đề nghị Ủy ban kỷ luật thành phố tạm thời chưa cần kinh động đến anh ta. Anh trực tiếp báo cáo với Ủy ban kỷ luật tỉnh. Tên khốn kiếp này dám tham ô nhiều như vậy trước mắt tôi, tôi cũng phải chuẩn bị một bài kiểm điểm trước...

Theo ý của Vương Thư Vĩ, Lưu Minh Khánh lập tức đem những tấm ảnh chụp báo cáo với Ủy ban kỷ luật tỉnh. Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Thái Bác Thắng sau khi xem thì vô cùng coi trọng, lập tức tiến hành lập án điều tra.

Đêm đó Đổng Kỳ Cương đã bị Ủy ban kỷ luật tỉnh, Ủy ban kỷ luật thành phố phái người bắt giam. Thái Bác Thắng và Lưu Minh Khánh cùng xuất quân, hai cấp Ủy ban kỷ luật phối hợp để đưa vụ án Đổng Kỳ Cương nhận hối lộ và tài sản lớn của y ra ánh sáng. Bởi vì thư tố cáo đã rất rõ ràng và chuẩn xác nên Ủy ban kỷ luật thu hoạch được rất nhiều kết quả. Vợ của Đổng Kỳ Cương và con trai Đổng Kỳ Cường của y cũng nằm trong diện khả nghi nhận hối lộ mà bị bắt tạm giam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK