Đỗ Long kêu lớn, hắn vừa tăng tốc vừa quan sát hoàn cảnh xung quanh, chỉ thấy phía sau xe thể thao nhanh chóng đuổi theo, lúc sắp vượt qua chiếc xe hơi màu đen, xe hơi màu đen đột nhiên thay đổi làn đường, dồn xe thể thao sang một bên, đập vào giải phân cách và phía trước chiếc xe hơi đen. - -
- Đó là người bảo vệ của các cô? Thật là quá tốt!
Đỗ Long vui mừng nói.
Nhưng vui không bao lâu, người phụ nữ chạy xe thể thao đưa tay nhắm ngay xe hơi màu đen bắn mấy phát, xe hơi màu đen tức khắc bị mất kiểm soát, xe thể thao lại ép ra ngoài, tiếp tục hướng bọn người Đỗ Long đuổi theo.
- Anh Cường…
Cổ Nguyệt Hồ đau đớn kêu lên, người lái xe của chiếc xe hơi màu đen đó có quan hệ tốt với Cổ Nguyệt Hồ, thấy đối phương có lẽđã bị thương, Cổ Nguyệt Hồ không ngừng đau buồn.
Đỗ Long thấy người phụ nữ đó giết người không chớp mắt, lo lắng vạ lây nhiều người đi đường, liền nhanh chóng lái xe rời đại lộ, quẹo vào ngõ nhỏ, Cổ Nguyệt Hồ không hiểu liền hỏi:
- Vào ngõ nhỏ để làm gì? Chúng ta sẽ bị đuổi kịp đấy!
Đỗ Long nói:
- Trên đường lớn xe nhiều lắm, chúng ta trốn không xong, đường nhỏ gập ghềnh, nhấp nhô nhiều, ả mà dám tăng tốc tôi sẽ cho ả bay ra ngoài!
Tuy nói như thế, chiếc xe thể thao đó vẫn nhanh chóng bám đuổi, đó là một chiếc xe thể thao Toyota, ở trong hẻm nhỏ vẫn linh hoạt như cũ, xe hơi của Đỗ Long cồng kềnh bất luận là ở nơi nào đều không thể là đối thủ của nó.
Xe thể thao nhanh chóng bám sát, Đỗ Long để hai cô gái cúi xuống, sau đó điên cuồng ấn còi, làm đụng quán ăn nhỏ ven đường khiến người nhốn nháo, đồ hỗn tạp bị đụng đổ đầy trên mặt đất ảnh hưởng lớn tới xe thể thao, nhưng người phụ nữ đó căn bản bất chấp tất cả, tốc độ đuổi theo của ả vẫn cao như trước, ầm một tiếng đụng vào đuôi xe của Đỗ Long.
Trên xe của Đỗ Long không hề có bất cứ thứ vũ khí phòng thân nào, bản thân xe đối phương có bảo hộ, hắn cũng không thể dùng đồng tiền kim loại đánh lén, cái này thực hiện có thể khó khăn, từ kính chiếu hậu hắn nhìn thấy đối phương vươn súng từ cửa sổ ra chuẩn bị bắn, hắn vội vàng bẻ tay lái, xe quẹo một chút, sau đó chỉ nghe phịch một tiếng, kính chiếu hậu bên tay trái hắn bị bể nát.
- Tôi cũng có súng! Kỹ thuật bắn của anh thế nào? Cổ Nguyệt Hồ nói, và từ phía sau lưng lấy ra một khẩu súng.
Đỗ Long tức giận tới mức muốn vẹo cả mũi, cái cô này, rõ ràng có súng cũng khôm sớm đưa ra, hắn nhận lấy súng, hỏi:
- Kỹ năng lái xe của cô ra sao?
Cổ Nguyệt Hồ nói:
- Tàm tạm.
Đỗ Long nói với Cổ Nguyệt Hồ:
- Đổi cho cô lái!
Người Cổ Nguyệt Hồ vừa nhỏ bé vừa gầy, sau khi nhận lấy tay lái thì oạch một tiếng, mắt của Đỗ Long nhìn từ cửa sổ sau xe, sau đó nhanh chóng lấy băng đạn ra xem, hoàn hảo, đạn bên trong băng đầy, Đỗ Long lắp lại băng đạn, chỉ thấy Cổ Nguyệt Hồ lái xe phóng đi như điên, kỹ năng lái xe của cô ấy sao lại nói là tàm tạm, so với Đỗ Long thì còn thua xa.
Nữ sát thủ lại bắn, làm cửa kính phía sau xe cũng bị bắn thủng, Lăng Phong nằm đó chỉ biết khóc, Cổ Nguyệt Hồ hét lớn:
- Mau bắn đi, cho ả về với bà ngoại của ả!
Khi nào thì Đỗ Long nổ súng cũng không cần Cổ Nguyệt Hồ dạy, hắn bỏ đệm tựa trên cửa sau xe, toàn bộ đệm cửa sổ sau xe đẩy hết xuống, sau đó Đỗ Long giơ súng lên.
Ở đằng sau nữ sát thủ thấy vậy lập tức bật đèn pha xe, trước mắt của Đỗ Long lập tức chói sáng, nhưng Đỗ Long đeo kính râm, cho nên chiêu này đối với hắn mà nói ảnh hưởng không nghiêm trọng lắm, Đỗ Long vẫn thận trọng nổ súng, nữ sát thủ né không kịp, bả vai liền bị trúng đạn.
Nữ sát thủ đó cũng kiên cường, ả không thèm kêu tiếng nào, thấy Đỗ Long có người lái xe giúp, có thể vững vàng ở phía sau nổ súng, ả thì không thuận lợi như vậy, vì thế ả không chút do dự dừng xe, sau đó một tay điều khiển xe thể thao quay đầu đi.
Đỗ Long không thể để cho ả chạy, Đỗ Long tự mở cửa xe nhảy xuống, lăn trên mặt đất vài cái cho đỡ bị va đập mạnh, sau đó bật dậy, xông thẳng tới hướng nữ sát thủ đang quay đầu bỏ chạy.
Nữ sát thủ thấy thế vẻ mặt lạnh lùng đổi tay giơ súng, hướng tới Đỗ Long liền bắn mấy phát, Đỗ Long đều tránh thoát, Đỗ Long nhanh chóng tiếp cận, nữ sát thủ thấy vậy ngoặt đầu xe, thẳng hướng Đỗ Long đánh tới.
Lúc đã tới sát , Đỗ Long nhắm đầu xe liền nổ mấy phát súng, nữ sát thủ nghiêng người né được, sau đó lựa thời cơ lăn khỏi xe, xe thể thao đổ đâm thẳng vào bức tường chắn ven đường, đợi nữ sát thủ dừng hẳn lăn lộn lúc muốn bò dậy, nòng súng lạnh lùng chĩa vào giữa lưng của ả, Đỗ Long lạnh lùng quát:
- Không được nhúc nhích, ngươi đã bị bắt!
Cơ thể của nữ sát thủ cứng đờ, theo đó chỉ cảm thấy trên cổ bị đánh mạnh, cơ thể liền nhũn ra gục trên mặt đất.
Cổ Nguyệt Hồ nhảy về phía trước mặt Đỗ Long, giơ ngón tay cái về phía hắn nói:
- Kỹ thuật bắn không tệ lắm, nữ sát thủ lợi hại như thế cũng bị anh hạ rồi.
Trước tiên Đỗ Long thu lấy hai khẩu súng, Cổ Nguyệt Hồ thấy vậy bĩu môi, cũng không có ý định lấy lại súng của ả, chỉ đá nữ sát thủ đó một cái, lật người ả trở lại, sau đó tháo kính râm của ả ra, nhìn một hồi nói:
- Bộ dạng cũng không tệ, không ngờ đi làm nữ sát thủ, thật là đáng tiếc, cho dù đến Tam Giác Vàng câu kẻ ngốc cũng được ấy chứ.
Đỗ Long hừ một tiếng nói:
- Cô đi ra chỗ khác, cẩn thận ả đột ngột bật dậy đánh người.
Cổ Nguyệt Hồ nghe lời lùi lại hai bước, Đỗ Long nhanh chóng lúc lục soát trên người nữ sát thủ hỏi:
- Súng của cô ở đâu ra? Tại sao không rút ra sớm?
Cổ Nguyệt Hồ nói quanh co:
- Cái này… là tôi nhặt được đó, anh mau trả tôi.
Đỗ Long nói:
- Tự tàng trữ súng ống, tôi chưa bắt cô cũng đã là tốt lắm rồi.
Đỗ Long tìm thấy mấy thứ đồ lặt vặt trên người nữ sát thủ, thuận tay lấy điện thoại của ả ném cho Cổ Nguyệt Hồ nói:
- Gọi điện thoại cho cảnh sát, trong cốp xe của tôi có một bó dây thừng, lấy giúp tôi.
Đỗ Long xé chỗ áo gần miệng vết thương của nữ sát thủ, tạm thời cầm máu cho ả, Cổ Nguyệt Hồ mang dây thừng trói ả lại, một lát sau còi cảnh sát vang lên, Cổ Nguyệt Hồ nói:
- Chúng tôi đi trước, sẽ liên lạc lại sau!
Cổ Nguyệt Hồ và Lăng Phong đi rồi, Đỗ Long nhìn bóng của các cô, cũng không cản, chỉ chốc lát cảnh sát 110 đến, Đỗ Long cho tuần cảnh biết thân phận mình, mọi người nghe nói hắn chính là đại danh nổi tiếng Đỗ Long, đều cảm thấy rất ngạc nhiên, nữ sát thủ đó nhanh chóng được đưa đi bệnh viện, toàn bộ hành trình Đỗ Long theo sát, không để ả trốn thoát, cũng tránh ả chết nửa đường.
Lúc xe cấp cứu đến bệnh viện, Triệu Kiệt Luân cũng chạy đến bệnh viện, sau khi cậu ta tự kiểm tra việc nữ sát thủ bị trói trên bàn giải phẫu mới yên tâm đi ra và nói chuyện với Đỗ Long:
- Chuyện gì là như thế nào? Làm sao anh biết ả chính là sát thủ giết nghi phạm của vụ án đó?
Đỗ Long giải thích:
- Vì tôi tìm được một nghi phạm khác, cũng là một cô gái mười sáu tuổi, đáng tiếc sau đó bị nữ sát thủ tấn công bất ngờ, mặc dù tôi khống chế được ả, nhưng cô gái đó cũng trốn thoát mất.
Triệu Kiệt Luân kinh ngạc nói:
- Chúng tôi còn hoàn toàn không biết gì về cô gái, anh làm sao tìm được cô ta?
Đỗ Long nhún vai nói:
- Cái đó … Tôi có một người bạn làm việc tại mạng lưới trung tâm cảnh sát, tôi để người ấy điều tra ảnh chụp của người chết, tìm kiếm thông qua khuôn mặt, rất nhanh đã tìm được manh mối…
Triệu Kiệt Luân càng ngạc nhiên thêm nói:
- Vậy cũng được? Máy tính đã lợi hại như vậy sao?
Đỗ Long nói:
- Đây không phải là máy tính bình thường, mà là nguyên mẫu của hệ thống an ninh điện toán đám mây, chắc là anh cũng nghe qua ở Hội nghị nhân dân toàn quốc chứ? Đây chính là một trong những ứng dụng của điện toán đám mây…