Lúc này Đỗ Long gọi điện thoại cho Hàn Vĩ Quân báo cáo chuyện này, Hàn Vĩ Quân cười nhạt nói:
- Thật là nghèo tâm chưa đi sắc tâm lại nảy sinh. Chuyện này cậu làm rất tốt, tôi cũng muốn xem rốt cuộc ông ta có thể mời thần mời phật đến không.
Đỗ Long nói:
- Cục trưởng Hàn, bây giờ tôi nên làm gì?
Hàn Vĩ Quân nói:
- Làm chuyện cậu nên làm, Phó bí thư Trang ông ta muốn gây sức ép là do ông ta thôi, chờ ông ta thu xếp mọi chuyện rồi hẵng tính.
Có chỉ thị của Cục trưởng Hàn, Đỗ Long tạm gác chuyện này sang một bên, việc nhỏ như vậy căn bản không làm hắn bận tâm.
Sau một ngày bận rộn, Đỗ Long đang suy nghĩ làm gì tối nay, đột nhiên có điện thoại của Dương Đa Quân. Đỗ Long cười trả lời anh ta:
- Anh Ba, hôm nay sao lại rảnh rỗi gọi điện thoại cho em thế? Có phải có chuyện vui không?
Giọng Dương Đa Quân khàn khàn:
- Đỗ Long… anh đang ở bênh viện… Có chuyện rồi…
Lúc Đỗ Long chạy tới bệnh viện phát hiện vấn đề rất nghiêm trọng, Dương Đa Quân bị còng tay trên giường bệnh, anh ta bị trúng một đao ở bụng, qua sau khi cấp cứu đã qua cơn nguy kịch. Bên cạnh có hai cảnh sát của đội trị an đang canh, trong đó có một gã do chính Đỗ Long đề bạt lên, cũng là anh em lúc trước với bọn Đỗ Long và Hoàng Hoa Lương.
- Có chuyện gì xảy ra vậy?
Đỗ Long bám lấy bả vai Dương Đa Quân hỏi.
Dương Đa Quân cười khổ nói:
- Lúc anh đang đợi Tiểu Đình phát hiện có người đang bắt nạt một phụ nữ, vì thế liền tiến lên ngăn cản, không ngờ bị đâm một đao. Tôi đoạt lấy con dao đâm một tên bị thương, còn tên kia chạy mất.
Đỗ Long nói:
- Vậy là thấy việc nghĩa thì hăng hái làm, sao lại bị còng thế này hả?
Dương Đa Quân cười trông đến khổ, Hoàng Hoa Lương trả lời giúp anh ta:
- Người phụ nữ kia báo án, nói cô ta đang cùng bạn trai ước hẹn, anh Ba đột nhiên lao tới, không nói lời nào đã đâm hai phát…
Đỗ Long liền hiểu ngay, hắn cau mày nói:
- Có kẻ hãm hại rồi? Anh Ba, anh có đắc tội với người nào không? Anh báo cho bạn gái ở nhà chưa?
Dương Đa Quân cười khổ nói:
- Anh không biết nên nói như thế nào, ôi…
Đỗ Long nói:
- Vậy thì nói cho xong đi, anh gọi điện thoại cho bạn gái đi? Cô ấy có nói gì không?
Dương Đa Quân ánh mắt rệu rã nhìn về phía trần nhà nói:
- Vừa gọi rồi, cô ấy nói bọn anh xong rồi.. Đây đều là do anh…
Đỗ Long cau mày nói:
- Có chuyện gì xảy ra giữa bọn anh thế? Lúc đầu không phải rất tốt sao? Có phải anh làm gì có lỗi với cô ấy rồi phải không?
Dương Đa Quân lắc đầu nói:
- Anh không làm chuyện gì có lỗi với cô ấy, anh chỉ không hiểu, lòng người dễ thay đổi, hơn nữa bọn anh vốn không thể ở cùng nhau… Tiểu Đình cô ấy đã sớm nói bóng gió chuyện đó, nhưng anh cũng không rõ… Cậu xem, đây là chiếc nhẫn anh đặt làm, vốn định hôm nay sẽ cầu hôn với cô ấy…
Đỗ Long nghiêm nghị nói:
- Cứ cho là cô ấy thay lòng đổi dạ, cũng không nên dùng thủ đoạn này để đối phó anh? Nếu thật sự xảy ra chuyện phải làm sao bây giờ?
Dương Đa Quân nói:
- Tiểu Đình nói như vậy có phải do gia đình cô ấy sắp xếp… cô ấy vốn dĩ cũng định từ chối anh… căn bản cũng không cần sắp xếp chuyện vừa xảy ra.
Đỗ Long cau mày nói:
- Đúng vậy không? Tên kia bị thương như thế nào? Bạn gái hắn ở đâu?
Hoàng Hoa Lương nói:
- Người kia còn đang cấp cứu, Anh Ba ra tay hơi nặng… Nếu chết thì thật phiền toái.
Đỗ Long hỏi:
- Phòng cấp cứu ở đâu? Tôi đi xem xem.
Hoàng Hoa Lương nói:
- Tôi dẫn cậu đi
Hoàng Hoa Lương dẫn Đỗ Long đi vào phòng cấp cứu, vừa lúc cửa phòng cấp cứu bị đẩy ra, một bác sĩ đi ra. Ở ngoài phòng cấp cứu luôn luôn có vài người nam và nữ đang chờ đợi cùng lúc đứng lên, lo lắng hỏi :
- Bác sĩ, thế nào rồi à? Con tôi (bạn tôi ) thế nào rồi?
Bác sĩ cởi bỏ khẩu trang, chán nản lắc đầu, nói:
- Chúng tôi đã cố gắng hết sức… thật xin lỗi…
Tiếng khóc òa lên trước cửa phòng cấp cứu, Đỗ Long và Hoàng Hoa Lương liếc nhìn nhau một cái, đều cảm thấy mọi việc không ổn.
Đỗ Long đứng ra một bên gọi điện thoại cho Trần Chiết Bình, bảo cậu ta dẫn người đến đây, sau đó Đỗ Long tiến đến chỗ người nhà người chết, tự giới thiệu mình:
- Chào các vị, tôi là Phó cục trưởng cục công an thành phố Lỗ Tây kiêm đội trưởng đại đội hình sự Đỗ Long. Tôi xin bày tỏ sự tiếc nuối đối với hoàn cảnh của các vị, xin hỏi ai là bạn gái của người chết? Tôi muốn biết một chút về những phát sinh khi xảy ra sự việc.
Một cô gái trẻ tiến lên nửa bước, nước mắt cô ròng ròng nói:
- Vâng là tôi, lúc đó tôi ở đó… Mọi việc xảy ra quá nhanh….
Đỗ Long nói:
- Cô có thể lại gần kể lại cho tôi nghe tỉ mỉ quá trình sự việc diễn ra không?
Cô gái nhẹ nhàng gật đầu, một phụ nữ trung tuổi bên cạnh cô lại la ầm lên:
- Còn nói gì nữa chứ? Tên khốn kiếp nào giết con trai tôi, tôi muốn hắn đền mạng.
Hoàng Hoa Lương nói:
- Cô à, dù xảy ra án mạng gì, cũng cần phải điều tra cận thận mới có thể định án được.
Cô gái an ủi:
- Mẹ, không có chuyện gì đầu, con sẽ kể rõ mọi chuyện với cục trưởng Đỗ.
Đỗ Long và cô gái kia đi sang một bên, Đỗ Long nói:
- Tôi bắt đầu hỏi nhé, điện thoại của tôi sẽ ghi âm, mời cô xác nhận đồng ý ghi âm để điều tra…
Cô gái nói:
- Tôi đồng ý
Đỗ Long tiếp tục hỏi:
- Cô tên là gì? Có quan hệ thế nào với người chết?
Cô gái nói:
- Tôi tên là Triệu Hiểu Phượng, Dũng Hạo là vị hôn phu của tôi, chúng tôi đã quyết định ngày quốc khánh sẽ đi đăng ký kết hôn… Không ngờ…
Triệu Hiểu Phượng nói xong lại khóc nấc lên, Đỗ Long nói:
- Tôi rất tiếc hoàn cảnh của cô, các cô thường xuyên hẹn nhau ở công viên sao?
Triệu Hiểu Phượng gật đầu nói:
- Không khí ở công viên rất tốt, chúng tôi cũng không giàu có, cho nên cũng ít đi mua sắm dạo phố, lúc hẹn hò chủ yếu đều ở trong công viên…
Đỗ Long gật gật đầu, nói:
- Lúc gặp chuyện không may là lúc giờ cao điểm, sao bọn cô đi vào công viên sớm như vậy?
Triệu Hiểu Phượng lau nước mắt, vô cùng thương tâm nói:
- Chúng tôi đều làm việc ở gần đây, bình thường đều gặp nhau ở trong công viên, sau đó cùng nhau đi chợ mua thức ăn, mấy năm nay đều như vậy… không ngờ hôm nay đột nhiên tên điên kia…
Dương Đa Quân cũng không phải là kẻ điên, điều này Đỗ Long rất rõ. Một giờ trước Triệu Hiểu Phượng không phải nói như vậy, cô một mình ở trong công viên, đột nhiên gặp kẻ cướp, sau đó Dương Đa Quân xông ra… đây rõ ràng là một cái bẫy. Hành động của Triệu Hiểu Phượng thật không tồi, nếu không phải Đỗ Long đã sớm nhìn thấu tướng mạo của cô, chỉ nhìn bộ dạng thương tâm hiện tại của cô, thật đúng là đã bị cô ta lừa.
Đỗ Long đưa cho Triệu Hiểu Phượng tờ khăn giấy nói:
- Xin hãy bớt đau buồn…
Lúc Triệu Hiểu Phượng nhận khăn giấy nói cảm ơn, Đỗ Long đột nhiên cầm tay Triệu Hiểu Phượng nói:
- Cô Triệu, cô yên tâm, hung thủ sát hại bạn trai cô, chúng tôi nhất định sẽ nghiêm trị không tha…
Như một cô gái bình thường, theo bản năng cô sẽ lập tức rút tay về, phản ứng của Triệu Hiểu Phượng lại rõ ràng chậm nửa nhịp, hiển nhiên trong lòng cô đã nhanh chóng có sự lựa chọn, cuối cùng cô vẫn rút tay về, cô gục đầu xuống, hạ giọng nói:
- Cảm ơn Phó cục trưởng Đỗ…