- Anh có biết lai lịch của mấy tên theo dõi anh không?
Đỗ Long nói:
- Tôi đương nhiên biết, lũ người đó… ài…
Đỗ Long nhanh chóng liên kết hai sự kiện lại với nhau, nữ thích khách kia liệu có liên quan đến Đoàn Kết Xã không?
Nhìn thấy ánh mắt chắc chắn của Cổ Nguyệt Hồ, Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Cô nghi ngờ hai tên này thực chất là cùng một nhóm sao?
Cổ Nguyệt Hồ nghiêm túc gật gật đầu:
- Hẳn là anh cũng nghĩ đến điểm này, bây giờ, anh còn muốn đuổi chúng tôi đi nữa không?
Đỗ Long nói:
- Lúc tôi có mặt có thể bảo vệ các cô, nhưng hàng ngày tôi đều phải đi học, làm gì có thời gian chăm sóc các cô chứ?
Cổ Nguyệt Hồ nói:
- Tôi mặc kệ, ai bảo anh bắt bọn tôi giao hết súng chứ, tôi mới 15 tuổi, tôi không tự bảo vệ mình thì ai bảo vệ tôi đây?
Đỗ Long nhíu nhíu mày:
- Tôi dù có lợi hại đi nữa cũng chỉ có một mình, còn các cô… Hừm, cô nói qua muốn giúp tôi bắt người theo dõi tôi, nhưng bây giờ cô lại lo lắng nội bộ có gian tế, cho nên, trước tiên tôi phải giúp các cô điều tra ra kẻ gian tế đúng không?
Cổ Nguyệt Hồ trên mặt rốt cục nở một nụ cười:
- Cuối cùng anh cũng thông suốt rồi, cũng không tính là ngốc lắm. Nói lâu như vậy, ý của tôi chính là như thế.
Đỗ Long nói:
- Vậy thì, bây giờ cô hãy thẳng thắn với tôi đi, các cô rốt cuộc là tổ chức nào? Chủ yếu là làm gì?
- Cái này…
Cổ Nguyệt Hồ nói:
- Nói ra anh không được cười tôi đâu nhé, cũng không được bắt tôi… tổ chức của bọn tôi nói văn nhã một chút gọi là Tịnh Thủ Môn (Tịnh Thủ là rửa tay), nói khó nghe một chút là Trộm… Tuy nhiên bọn tôi cũng có quy củ, đám trộm vặt ăn cắp linh tinh khắp phố không liên quan đến bọn tôi. Anh cũng nhìn thấy rồi đấy, tôi còn giúp anh bắt cả trộm mà.
Đỗ Long kỳ thật sớm đã biết, hắn xì lên một cách vui vẻ:
- Đặt cái tên nghe cũng hay lắm, Tịnh Thủ Môn… Môn chủ của các cô cũng biết một chuyến này tay không sạch, thì phải rửa tay thường xuyên nhỉ.
- Không được nói bậy chúng tôi như thế!
Cổ Nguyệt Hồ trừng mắt nhìn Đỗ Long:
- Tôn chỉ của chúng tôi là cướp của người giàu chia cho người nghèo, bao nhiêu tham quan ô lại bị chúng tôi trộm tiền sau đó bị tố giác, tiền trộm được hơn 80% được quyên góp cho những người cần được giúp đỡ. Chúng tôi là Trộm Hiệp Sĩ hiện đại!
Đỗ Long nói:
- Đừng đánh bóng mình như thế, bây giờ là xã hội pháp trị, hành vi của các cô đã nhiễu loạn nghiêm trọng đến trị an của xã hội, là không đúng.
Cổ Nguyệt Hồ khinh thường bĩu môi:
- Tôi không muốn đấu võ mồm với anh, anh hãy đi bảo vệ đám người nuôi dưỡng Trịnh Mỹ Mỹ đi… ngày mai ông nội tôi đến Bắc Kinh, trước lúc đó anh có thể điều tra giúp tôi xem trong môn của bọn tôi có nội gián hay không?
Đỗ Long nói:
- Cô cũng thật phiền phức, cô định tóm mấy người đến để tôi xem tướng sao? Bớt đi, tôi còn phải lên lớp.
Cổ Nguyệt Hồ dậm chân, làm ra bộ dáng tức giận, Đỗ Long thấy thế lại bật cười:
- Thật ra muốn điều tra nội gián rất đơn giản, tôi dạy cô một cách…
Đỗ Long bảo Cổ Nguyệt Hồ ghé sát vào mình, thì thào vài câu bên tai cô. Trên mặt Cổ Nguyệt Hồ lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn Đỗ Long, Đỗ Long chớp mắt với cô, nói:
- Tin hay không tùy cô, phương pháp chỉ đơn giản như vậy thôi.
Cổ Nguyệt Hồ nghiêm nghị nói:
- Được rồi, tôi tin anh lần này, sớm mai tôi sẽ về nhà, làm theo như anh nói, bắt nội gián ra.
Đỗ Long ngáp một cái, nói:
- Tôi mệt chết rồi, vào lấy quần áo tắm một cái rồi ngủ ở phòng khách, cô cũng ngủ sớm đi.
Sáng sớm hôm sau khi Đỗ Long tỉnh dậy, phát hiện Cổ Nguyệt Hồ và Lăng Phong đã đi rồi, Đỗ Long vẫn đến trường như thường, bởi vì xe của hắn đã lôi đi sửa, nên hắn chỉ có thể bắt taxi đi.
Buổi trưa Cổ Nguyệt Hồ gọi điện cho Đỗ Long, nói với hắn đã bắt được gian tế, gian tế này chính là Lăng Phong.
Đỗ Long thực ra sớm đã nghi ngờ Lăng Phong rồi, cái đêm sư tỷ của cô ta bị giết, cô ta cho dù sợ hãi, cũng có thể dùng điện thoại để báo cho cảnh sát hoặc liên hệ với người của Tịnh Thủ Môn, mà cô ta nói cô ta sợ quá nên trốn đi, cái này quá không phù hợp với thân phận của cô ta. Người của Tịnh Thủ Môn, cho dù mới 15,16 tuổi, cũng không đến mức quá yếu ớt phải không?
Trên thực tế Đỗ Long nghi ngờ Lăng Phong sát hại sư tỷ của cô ta, buổi tối hôm qua nữ sát thủ truy đuổi tới, nếu xe của Đỗ Long không có vấn đề, anh Cường và xe của anh ta cũng không vấn đề, vậy thì vấn đề chỉ có thể xuất hiện trên người của Lăng Phong.
Tối hôm qua khi Đỗ Long và Cổ Nguyệt Hồ nói chuyện ở phòng khách, Đỗ Long nghe được tiếng Lăng Phong rời khỏi giường đến nghe trộm, nên hắn càng thêm hoài nghi. Cho nên hắn đã cùng Cổ Nguyệt Hồ thiết kế một cái bẫy, Lăng Phong trúng kế bị bắt bớ, có thể nói là một chút cũng không oan.
Dưới sự giúp đỡ của Tịnh Thủ Môn, Đỗ Long lục tục bắt được mấy người theo dõi hắn, nhưng không có ích lắm đối với việc điều tra ra manh mối của Đoàn Kết Xã, bởi vì đám người này trên cơ bản đều không có liên quan gì với Đoàn Kết Xã. Lăng Phong và nữ sát thủ kia tuy cuối cùng vẫn đã dặn dò, nhưng những điều các cô biết cũng có hạn, không giúp đỡ được gì nhiều cho việc đào ra tổ chức Đoàn Kết Xã.
Hoa Nghĩa Cường thỉnh thoảng vẫn đến quấy rầy Đỗ Long, nhưng Đỗ Long kiên quyết không thông đồng làm bậy với y. Hoa Nghĩa Cường dần dần cũng cảm thấy vô vị, thủ tục của Tô Linh Vân làm cũng không được thuận lợi, ngưng lại hơn nửa tháng ở Bắc Kinh mà cũng không có chút tiến triển. Đỗ Long tuy đã gặp cô hai lần, thu hoạch đơn giản cũng chỉ là thất vọng mà thôi.
Trung tuần tháng năm, Đỗ Long đột nhiên bị gọi lên phòng hiệu trưởng. Ở đó, Đỗ Long đã gặp Phó Bộ trưởng Bộ Công an Lư Vĩnh Siêu.
Lư Vĩnh Siêu và Đỗ Long gặp qua vài lần, năm trước Đỗ Long tham gia đại hội võ thuật Lư Vĩnh Siêu còn trao bằng khen cho Đỗ Long, cho nên hai cũng không xa lạ gì. Lư Vĩnh Siêu đi thẳng vào vấn đề cho thấy ý đồ đến, ông ta đến chính là vì đám mây an ninh mà Đỗ Long đã miêu tả.
Xét thấy trước mắt ý kiến của quần chúng đối với hiệu suất phá án càng lúc càng lớn, Bộ Công an đã kỹ càng suy xét đề tài thảo luận mà Đỗ Long đưa ra. Khi Bộ Công an thảo luận nội bộ, đã xuất hiện hai loại ý kiến hoàn toàn trái ngược nhau. Lư Vĩnh Siêu lần này đến chính là muốn nói chuyện chi tiết với Đỗ Long, tìm hiểu cụ thể một chút tình hình của đám mây an ninh.
Lư Vĩnh Siêu rất thẳng thắn mà nói cho Đỗ Long biết, chính là vụ án mà không lâu trước hắn đã nhanh chóng giải quyết Trịnh Mẫn Kiệt, Bộ Công an mới bắt đầu có hứng thú với đám mây an ninh này của hắn.
Vụ án kia của Trịnh Mẫn Kiệt Đỗ Long tự cho rằng bản thân đã làm có phần u mê, tuy nhiên trong mắt cao tầng lại khác, hơn nữa những lời mà Đỗ Long khoác lác với Triệu Kiệt Luân đều bị Triệu Kiệt Luân viết chi tiết vào trong báo cáo, đám mây an ninh hữu dụng như vậy, hiển nhiên đã hấp dẫn không ít sự chú ý.
Cuối cùng Lư Vĩnh Siêu nói:
- Trong Bộ muốn làm một thí nghiệm ứng dụng của đám mây an ninh với quy mô nhỏ, dự định mời cậu đến làm đội trưởng, cậu có tự tin mình làm tốt không?
Đỗ Long trả lời không chút do dự:
- Không thành vấn đề, tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Lư Vĩnh Siêu nói:
- Vậy cậu mau chóng làm một thiết kế dự án đi, chi phí cứ tính cho tôi, tôi muốn xem làm một thứ căn bản nhất phải tốn bao nhiêu tiền bao nhiêu thời gian.
Đỗ Long và Nhạc Băng Phong đã thảo luận qua phương diện này, cho nên hắn chắc chắn nói:
- Không vấn đề gì, cái này tôi đã sớm chuẩn bị rồi. Ngày mai có thể in ra, tôi sẽ trực tiếp giao cho ngài.
Lư Vĩnh Siêu nói:
- Cậu mang đến đưa cho thầy hiệu trưởng Lý xem trước, dự án này Bộ Công an sẽ làm dưới danh nghĩa của trường đại học Chính trị Pháp Luật. Thầy hiệu trưởng Lý sẽ bàn chi tiết cụ thể với cậu.