- Cách nghĩ này của cậu tính khả thi rất thấp, cơ bản là không thể thành công được.
Đỗ Long không hiểu hỏi lại
- Tại sao?
Hoàng Kiệt Hào giải thích:
- Thành phố Ngọc Minh là thành phố du lịch, trong thành phố những diểm phong cảnh hữu tình thích hợp cho các đôi uyên ương hẹn hò nhiều như nấm, nhưng nơi yên tĩnh mà các đôi tình nhân hẹn hò nhiều không kết xiết, chúng ta có thể phái bao nhiêu cảnh sát gia làm tình nhân đây? Dựa vào cái gì mà dám đảm bảo hung thủ sẽ chọn chúng ta trong vô số cặp tình nhân đây?
Đây không phải là chọn người làm hướng dẫn viên du lịch, rất nguy hiểm, người câu cá đều biết có lúc câu được cá, cũng có lúc bị cá ăn hết mồi. Đối với việc này, nữ cảnh sát ngồi ở văn phòng hay đi xe máy trên đường làm mồi nhử đều khó hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa nữ cảnh sát vừa xinh lại vừa có thể tự bảo vệ mình e là tìm khắp cả nước cũng không có mấy người.
- Được rồi, đừng ngồi ngẩn ra đây nữa, mau đi làm việc đi.
Hoàng Kiệt Hào xua tay nói với Đỗ Long, Đỗ Long không ghìm được hỏi:
- Sếp Hoàng, vậy hôm nay có đi dự tiệc chúc mừng không?
Hoàng Kiệt Hào nói:
- Buổi trưa mình thay mặt các cậu đi dự tiệc là được, còn buổi tối thì tạm hoãn đã... đợi chúng ta bắt được tên sát thủ tình nhân này đã rồi tính.
- Sát thủ tình nhân... Ừ... sát thủ tình nhân...
Đỗ Long chợt lóe lên một ý nghĩ, hắn nói:
- Sếp Hoàng, tôi nghi ngờ hung thủ không phải chỉ có một người. Ở những nơi như vậy mà có một người đàn ông đi theo thì mọi người rất dễ phát hiện và nâng cao cảnh giác, trừ khi đối phương cũng là một đôi tình nhân thì mới khiến những đôi tình nhân vụng trộm hẹn hò mất đi tinh thần cảnh giác...
Hoàng Kiệt Hào nói:
- Cách nghĩ này cũng khá thú vị, có thể dùng làm ý kiến tham khảo. Được rồi, tôi còn một đống việc phải xử lý, cậu cứ tiếp tục suy nghĩ hoàn thiện những giả thiết trong đầu, lần sau báo cáo với tôi, ok?
- Ok...
Đỗ Long đành nhún vai, sau đó rút lui, lúc đó mới phát hiện thuộc hạ của mình đã đi hết không còn ai, đều bị Mạnh Hạo dẫn đi hoặc phái đi tuần hết rồi.
Đỗ Long gọi điện hỏi thăm tình hình, Mạnh Hạo tỏ vẻ có thể ứng phó được tình hình, thế là Đỗ Long ở lại văn phòng cục cảnh sát, sử dụng văn phòng và máy tính mà tổ hắn được phát, xem đĩa CD Uẩn Cảnh Huy đưa cho hắn.
Đoạn video trong đĩa CD có giá trị trực quan hơn tập tài liệu Đỗ Long đang cầm trong tay rất nhiều, nhất là đoạn video quay lại hiện trường vụ án và bốn cuộc họp phân tích tình hình vụ án, khiến Đỗ Long hiểu kỹ hơn về vụ án này.
Các vụ án này xảy ra lần lượt trong ba tuần trước, ngoại trừ có một tuần cảnh sát truy lùng dữ dội khiến toàn thành phố hoảng loạn nên hung thủ không ra tay, hầu như mỗi tuần hung thủ ra tay một lần, sát hại sáu người thanh niên phong nhã hào hoa. Sự tàn nhẫn và vô nhân tính của hung thủ là không còn gì nghi ngờ nữa.
Ba đôi tình nhân bị tấn công vào lúc xẩm tối, lúc đó trời vừa xẩm tối, trên đường có rất nhiều người, hung thủ giết người xong có thể nhanh chóng thoát khỏi đó mà không hề bị phát hiện, chứng tỏ hung thủ đã chuẩn bị sẵn kế thoát thân.
- Nếu hung thủ là mình thì mình sẽ làm thế nào?
Đỗ Long đạt câu hỏi tư duy ngược lại, sau đó nghĩ ra mấy cách, đều ghi chép vào sổ tay.
Đỗ Long không có việc gì làm nên đem tất cả những manh mối được biết viết lên bảng và lấy viên nam châm tròn gắn ảnh người bị hại lên bảng, chắp nối những manh mối lại với nhau, tình tiết của ba vụ án dần dần hoàn chỉnh trong đầu Đỗ Long.
- Hung thủ càng ngày càng liều lĩnh và dã man...
Đỗ Long rút ra ấn tượng như vậy, hơn nữa hắn cảm thấy vóc dáng của hung thủ không cao lắm, cơ thể cũng không phải là cường tráng cho lắm, vì thế khi y giết chết mục tiêu đầu tiên, tức là người đàn ông của cặp tình nhân đầu tiên, y đã dùng thủ đoạn đánh lén.
Người bị hại đầu tiên bị đánh lén từ phía sau, ba nhát dao liên tiếp khiến nạn nhân chết ngay tại chỗ, người bạn tình kêu lên thất thanh liền bị đâm một nhát vào bụng, rồi bị đâm một nhát vào ngực mà chết.
Người bị hại thứ ba tuy bị tấn công từ phía sau nhưng vị trí hành động không kín đáo như lần đầu. Khi hung thủ giết chết đôi tình nhân này, lần đầu tiên bị người khác phát hiện, y lặp tức bỏ trốn. Đôi tình nhân thấy hung thủ bỏ chạy nhưng vì khoảng cách hơi xa và trời tối nên không nhìn rõ mặt hung thủ, càng không nhìn thấy bạn tình của hung thủ theo như phán đoán của Đỗ Long, chỉ nhìn thấy một bóng đen đang tấn công người khác từ phía sau liên kêu lên giết người, hung thủ liên nhanh chóng lẩn vào bụi cây.
Lần thứ ba ra tay là tuần trước, Đỗ Long đang ở trong bệnh viện. Hung thủ càng ngày càng to gan, y đón đầu tấn công một đôi tình nhân đang đi dạo ở công viên. Hgày hôm đó hơi mưa, trong công viên không nhiều người lắm, người đàn ông dáng người cao lớn bị đâm tám nhát vào ngực, người phụ nữ bị đâm ba nhát, nhưng chỉ có một nhát dao đâm từ phía sau, hai nhát dao chí mạng là đâm thẳng vào bụng, là đâm từ nhánh xương sườn cuối cùng đâm lên. Cô là nạn nhân chạy được xa nhất, vị trí cô bịt giết cách bạn trai khoảng 20m.
- 20m...
Đỗ Long hơi chau mày, khoảng cách này có chút kỳ lạ, không xa cũng không gần, một người trưởng thành chỉ cần hai đến ba giây là có thể chạy được đoạn đường này. Cứ cho là nạn nhân nữ đi giầy cao gót khi cần cũng có thể chạy nhiều hơn thế, hơn nữa hung thủ đâm bạn trai của cô đâm liền tám nhát dao cần bao nhiêu thời gian?
Dùng dao đâm một người đàn ông trưởng thành cũng tốn rất nhiều sức, tám nhát dao đó tuy là đâm vào phần bụng dưới cũng tương đối mềm, nhưng cũng cần rất nhiều lực. Theo phán đoán của Đỗ Long, người chết cũng không cao lớn, ít nhất cũng không cao bằng nạn nhân nam thứ ba. Nếu y muốn đâm vào người nạn nhân tám nhát, ít nhất cũng cũng phải cần một giây một nhát, xem ra nạn nhân nữ lúc đó không quá sợ hãi đến mức mềm nhũn chân tay, chính là vì bảo vệ bạn trai mà cô đã bỏ lỡ cơ hội bỏ chạy.
Đỗ Long suy nghĩ một chút, nhìn đồng hồ, quyết định đến phòng thi thể của quận Bạch Hoa kiểm tra. Hai người bị hại trong vụ án thứ ba chắc là vẫn chưa giao cho người nhà nạn nhân đưa về mai táng.
Đỗ Long đến phòng chứa thi thể tìm nhân viên giám định pháp y hỏi, thì mới biết sáng nay người nhà hai nạn nhân đã đưa về mai táng rồi. Bởi vì nguyên nhân cái chết của họ đã rất rõ ràng, nên không kiểm tra thi thể một cách kỹ càng, chỉ kiểm tra sơ qua các vết tích ngoài cơ thể. Đã qua mấy ngày, người nhà nạn nhân yêu cầu lo hậu sự cho nạn nhân trước bảy ngày, nên đã để họ đưa về.
Đỗ Long xin mấy bức ảnh chưa rửa để nghiên cứu. Hắn phát hiện cặp thứ ba ăn mặc đơn giản không giống như hai cặp đầu tiên, hai cặp đầu ăn mặc rất đẹp còn trang điểm nữa, chứng tỏ đang trong giai đoạn yêu nhau say đắm, còn cặp thứ ba đã đến giai đoạn bàn chuyện cưới xin rồi.
Đỗ Long không hiểu sao lại rất có hứng thú với cái chết của cặp thứ ba, hắn xem đi xem lại bức ảnh của nạn nhân, mong muốn tìm ra manh mối nào đó.
Đỗ Long bèn tới nhà ăn cục công an ăn một xuất ăn nhanh, sau đó quyết định dến hiện trường ba vụ án nghiên cứu. Hắn vừa mới bước ra khỏi thang máy đang định đi bến bãi đỗ xe lấy xe chợt nghe thấy tiếng gọi:
- Đỗ Long!
Đỗ Long quay đầu lại nhìn, thấy Bạch Nhạc Tiên mặc quân phục cảnh sát, tư thế hiên ngang bước về phía hắn. Đỗ Long ngây người, a đầu này không phải là vẫn vô công rồi nghề không có việc gì làm hay sao, sao lại lại mặc quân phục cảnh sát thế này? Trừ khi ông trời biết hắn nghĩ ra kế kỳ diệu này nhưng không khả thi, vì thế mang tới một nữ hoa khôi cảnh sát tới làm mồi câu cho hắn?