- Tổ trưởng, anh cảm thấy những lời Trần Khánh Minh nói đáng tin không? Lẽ nào kẻ giết người thật sự là một kẻ được gọi là nhà giàu mới nổi sao?
Đỗ Long nói:
- Trước mắt vẫn không thể phán đoán được, song lại rất rõ ràng, kẻ cầm đầu kết hội gây án chắc chắn có kẻ nhà giàu mới nổi, hoặc là có chút quan hệ với bọn nhà giàu. Chúng ta phải về điều tra cặn kẽ tất cả các manh mối có liên quan, không thể tiếp tục điều tra mù quáng nữa.
Đang nói, một chiếc Mercedes Benz nhìn quen mắt dừng lại bên cạnh Đỗ Long, cửa kính từ từ hạ xuống, Lý Thụy Trân tươi cười nói:
- Tiểu Đỗ, chúng ta lại gặp nhau rồi, thế nào rồi, có nhìn thấy ông chủ Quách không?
Đỗ Long lại hỏi ngược lại:
- Ủy viên Lý, chị với ông chủ Lư chưa đàm phán xong sao? Lẽ nào ông chủ này cũng xây nhà thay chị rồi?
Lý Thụy Trân cười nói:
- Đúng vậy, mấy năm nay ông chủ Lư với ông chủ Quác cùng hợp tác giúp tôi xây dựng nhà xưởng. Ông chủ Lư đưa ra giá cao quá, chúng tôi không thể đàm phán được, vì vậy tôi tới tìm ông chủ Quách hỏi chút, xem ông ấy có thể ra giá thấp hơn chút được không.
Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Mấy năm trước các người đã hợp tác rồi sao? Vậy tại sao các người còn cần phải mỗi người thành lập một công ty riêng chứ? Lẽ nào trở mặt thành thù rồi?
Lý Thụy Trân cười nói:
- Trở mặt thành thù thì không có, song có lẽ quan niệm kinh doanh có chút khác nhau, vì thế mới tách ra làm riêng.
Đỗ Long nói:
- Ồ, hóa ra là như vậy. Ủy viên Lý, chúng tôi đã xong việc rồi, đang cần trở về cục công an, không làm lỡ việc của cô nữa, tạm biệt.
Nhìn chiếc Mercedes Benz rời đi, Bạch Hồng Ấn thở dài nói:
- Người đẹp đáng thương…thật không thể hiểu chồng cô ấy nghĩ cái gì, người vợ tốt như vậy không ngờ anh ta lại không cần. Nếu là tôi, tôi cam đoan cô ấy nói gì nghe nấy…nhà có vợ hiền, có thể giảm phấn đấu mấy đời…
Đỗ Long lắc đầu không nói gì, Trương Hoành Lợi thì ấn cho Bạch Hồng Ấn một cái.
Sau khi bọn Đỗ Long trở về cục công an, Đỗ Long lập tức báo cáo tình hình cho cục trưởng Lý Tùng Lâm, xin chỉ thị về phương hướng điều tra rồi sau đó lập tức trở về phân công nhiệm vụ. Bạch Hồng Ấn phụ trách cùng người đẹp ngân hàng liên lạc tình cảm, tiện thể điều tra thông tin tài khoản của Trần Khánh Minh, Đỗ Thì Kiệt và những người khác. Đương nhiên, nếu ngân hàng đồng ý cung cấp danh sách tài khoản giao dịch qua lại của Lư Tồn Tiệp và Quách Ngạn Tiêu thì càng tốt.
Còn Trương Hoành Lợi, Đỗ Long điều anh ta tới Bộ công thương điều tra tình hình của hai công ty Kim Nguyên và công ty Hưng Thịnh. Hai công ty này mấy năm trước đều là cùng một chủ thầu, đột nhiên lại chia ra tự mình làm ông chủ, còn đều rất hào phóng chi một khoản tiền xa xỉ cho một số công nhân riêng thủ hạ của mình… Tất cả các sự việc này xem qua cũng khá hợp lý, nhưng xâu chuỗi toàn bộ sự việc thì lại không nình thường như vậy.
Uông Lập Bân còn đang nỗ lực công tác, Đỗ Long không quấy rầy y, thời gian rảnh rỗi thì liên hệ với Đường Minh Hoa. Công việc điều tra của Đường Minh Hoa không có tiến triển lớn, chỉ là xác nhận các tình tiết nhiều hơn. Đường Minh Hoa phát hiện anh em Trần Khánh Minh và năm thanh niên thôn Uyển Khê vào khoảng bốn năm trước đột nhiên giàu có hẳn lên. Bọn họ đều xây nhà riêng, là những người nổi trội trong đám thanh niên của thôn Uyển Khê. Nhưng không ai biết bọn họ kiếm tiền ra sao, cũng có chút tin đồn lưu truyền trong thôn.
- Cái này tôi biết.
Đỗ Long nói:
- Tôi đã hỏi qua Đỗ Thì Kiệt, y nói tiền là do ông chủ cấp, tình hình của anh em Trần Khánh Minh cũng tương tự. Tôi còn phát hiện ra một vấn đề, ông chủ của hai người bọn họ mấy năm trước là đối tác, cậu chắc hẳn không cảm thấy việc này thật trùng hợp?
Đường Minh Hoa nói:
- Quả thật có chút vấn đề, cậu nghĩ thế nào?
Đỗ Long nói:
- Còn có thể nghĩ sao nữa? Tôi nghi ngờ ông chủ của bọn họ giết người, sau đó để cho mấy người bọn họ giúp đỡ xử lý thi thể, rồi dùng tiền lấp miệng bọn họ. Tuy nhiên đây chỉ là suy đoán, tôi không có bất kỳ chứng cứ gì.
Đường Minh Hoa nói:
- Tôi cũng nghĩ như vậy, song tôi cũng không tìm thấy chứng cứ nào hết.
Đỗ Long nói:
- Nếu không có chứng cứ gì thì đi về trước đã, chúng ta trao đổi một chút rồi nói tiếp. Đúng rồi, mẹ của Trần Khánh Minh không phải đã nói có một ông chủ thường xuyên dẫn bạn gái xinh đẹp tới thôn bọn họ chơi sao? Tôi nghi ngờ bọn họ chính là những người đã xử lý thi thể năm đó, anh đi xác nhận thời gian một chút, trở về làm một chuỗi thời gian.
Đường Minh Hoa nói:
- Được, tôi sẽ đi điều tra ngay, trở về sẽ liên lạc lại.
Đỗ Long lấy ra một ấm trà hắn mới mua, lấy một ít trà Phổ Thị từ trong ngăn kéo của Tạ Phong Mục, pha một ấm trà trong phòng làm việc.
Phút chốc trong văn phòng đã tràn ngập mùi hương trà, Đỗ Long rót loại trà màu xanh trong suốt vào chiếc chén trà nhỏ Zhuni màu đỏ son, chén trà mỏng manh dường như trở nên trong suốt, uống hết một ngụm trà chỉ cảm thấy còn lưu lại chút hương thơm trong miệng. Cũng với lá trà như vậy, uống vào lại cảm thấy hương vị ngọt ngào, mượt mà hơn hơn so với Tạ Phong Mục dùng chén trà bình thường để pha.
Đỗ Long tuy không biết giá trị của bình trà Zhuni, nhưng lại khẳng định nó tuyệt đối không phải là hàng thủ công bình thường, vốn dĩ muốn lấy đi tặng người khác, nhưng hiện giờ lại có chút do dự. Một đồ vật tốt như vậy, có nên giữ lại để dùng không? Hàng ngày pha một bình trà như vậy, thư thái uống vài ngụm trà, có phải là có cảm giác hân hoan trò chơi tu hành đắc đạo?
Đúng lúc này điện thoại đổ chuông vang lên, là Bạch Hồng Ấn gọi tới, y nói trong điện thoại:
- Tổ trưởng, tôi đã điều tra số tài khoản của mấy người bọn họ, bốn năm trước gần như cùng một thời gian, trong tài khoản mỗi người tăng hơn 100 tệ. Tôi đã điều tra, đều được chuyển từ số tài khoản của Quách Ngạn Tiêu. Điều thú vị là tài khoản của Quách Ngạn tiêu vốn dĩ chỉ có chừng một triệu, nhưng trước đó không lâu đột nhiên lại biến thành hơn chục triệu…
Đỗ Long hỏi:
- Vậy tài khoản của Lư Tồn Tiệp thì sao? Đã điều tra chưa?
Bạch Hồng Ấn nói:
- Tài khoản của Lư Tồn Tiệp đã điều tra nhưng không có gì khác thường, có lẽ anh ta dùng số tài khoản mang tên người khác, có lẽ là vợ anh ta?
Đỗ Long nói:
- Cậu mang tài liệu về đây trước, cứ như vậy đi.
Sau một thời gian Trương Hoành Lợi cũng gọi điện thoại tới, báo Lư Tồn Tiệp và Quách Ngạn Tiêu trong cùng ngày đi tới Cục công thương đăng ký đầu tư thành lập công ty xây dựng công trình, vốn đầu tư đều là 10 triệu. Sự ăn ý của hai người này không phải là bình thường.
Đỗ Long vừa suy nghĩ vừa nói:
- Quay về đi, trở về hết mở cuộc họp thảo luận chút.
Đặt điện thoại xuống, Đỗ Long vẫn tiếp tục suy nghĩ như vậy, sau đó hắn đi tới văn phòng làm việc của Uông Lập Bân, nói với anh ta:
- Uông Lập Bân, cậu ngừng lại chút đã, giúp tôi điều tra khoảng bốn năm trước có phải là có một ông chủ lớn mất tích, hoặc là tử vong bất thường đến thi thể cũng không tìm thấy được hay không…
Uông Lập Bân đau khổ cười nói:
- Chi bằng lên Baidu tìm kiếm một chút.
Đỗ Long nói:
- Vậy thì cậu đi tìm kiếm chút đi, chỉ cần có thể tìm được đáp án thì phương pháp sẽ tính sau.
Uông Lập Bân đáp ừ một tiếng, dùng chiếc máy tính bên cạnh lên mạng tìm kiếm. Trước mặt anh ta có ba chiếc máy tính với 6 màn hình. Ba chiếc máy tính này có thể kết nối riêng rẽ với mạng nội bộ của cục Công an, mạng nội bộ của tổ trọng án và mạng internet băng thông rộng, mỗi cái đều có tác dụng riêng.
Một lát sau Uông Lập Bân nói:
- Tổ trưởng, thật không thể tưởng tượng được, không ngờ mỗi năm số ông chủ bị tử vong bất thường lại nhiều như vậy.
Đỗ Long cười nói:
- Làm ông chủ cũng là một nghề rất nguy hiểm…cậu tìm xem có trường hợp nào phù hợp với điều kiện của chúng ta không? Mất tích vào khoảng 4 năm trước, thi thể đến nay vẫn chưa tìm được, gia sản ít nhất cũng có mấy chục triệu, là nam giới…cao khoảng…
Trên đầu Uông Lập Bân bốc ra mấy đường xám xịt, nói:
- Tổ trưởng, những điều kiện điều tra này tôi đã khắc sâu vào trong đầu rồi, không cần phải nhắc lại nữa.
Đỗ Long cười ha ha nói:
- Cậu tiếp tục đi, tôi không làm phiền cậu nữa…
Một lát sau Uông Lập Bân đi ra báo cáo với Đỗ Long:
- Tổ trưởng, không có trường hợp nào phù hợp với yêu cầu, những vụ án mất tích đều nhanh chóng được phá án, không có cái nào chưa phá được, cũng không phù hợp với yêu cầu điều tra của chúng ta.
Đỗ Long ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Vậy thì thật kỳ lạ, thi thể kia rốt cuộc từ đâu tới? Số vốn bắt đầu xây dựng sự nghiệp bọn Lư Tồn Tiệp dùng không thể là từ trên trời rơi xuống?