- Lưu Kế Khôn! Y không phải ở đội đặc công Trùng Khánh sao? Như thế nào lại chạy tới Bắc Kinh? Hơn nữa… Cha y chẳng lẽ còn là quan lớn cấp tỉnh? Đỗ Long trong lòng thầm kinh ngạc nói.
Lưu Kế Khôn nhìn Đỗ Long trên mặt không chút biểu cảm, y hiển nhiên đã sớm biết Đỗ Long là đối thủ rồi.
Hà Nguy nhìn đến thấy Hoa Nghĩa Cường cũng thay đổi một nhóm người, . trên Trên khuôn mặt của y gã nở một nụ cười tự tin, y gã nói to:
- Hoa thiếu gia, cậu anh thật sự muốn đánh cuộc cược một lần sao? Bây giờ cậu anh tính lấy tiền ở đâu đặt cược vụ này? Hay là nếu thua thì rời khỏi Bắc Kinh luôn?
Hoa Nghĩa Cường đã sớm nghĩ kỹ đối sách, y anh ta cũng cười dài nói:
- Hoa Hà Thiếu nếu dám theo cùng tôi đánh cược lớn như vậy, chỉ là phô trương ít thanh thế mà thôi, . nếu Nếu đêm nay ván bài này tôi thắng, tôi sẽ trở về Tam Giác Vàng, . còn Còn Hoa Hà Thiếu đương nhiên là đi khỏi, . nếu Nếu là tôi thua… Đương nhiên tôi nói giả thiếtnhư… Tôi sẽ rời ngay khỏi Bắc Kinh nửa năm, . hơn Hơn nữa cam đoan sẽ không xuất hiện trước mặt tiểu thư Vũ Văn!
Hà Nguy ngẫm nghĩ một chút, y gã sảng khoái trả lời:
- Được! Quyết định vậy đi, . các Các cậu anh chuẩn bị xong chưa? Tốt nhất là bắt đầu đi, ai lên trước?
Đối thủ hai bên đều tự vào chỗ, . hai Hai bên người chật ních vây quanh cái bàn vuông khoảng một thước,mét. hai Hai bên bày biện một đống chén, trong chén tràn đầy rượu cốc tai màu nâu, . trọng Trọng tài cũng là một người trẻ tuổi, y anh ta cười dài nhìn người hai bên tham gia, nói:
- Tôi nói trước một chút quy tắc, . trước Trước mặt mỗi người đều bày mười hai chén rượu, hai bên bắt đầu uống cùng nhau, . không Không được kéo dài thời gian, ai ngã xuống hoặc nôn ra coi như là thua, . kéo Kéo dài thời gian trên mười giây cũng coi như thua, . sau Sau đó người thi tiếp theo lên, . sau Sau khi uống xong mười hai chén, người pha sẽ pha tiếp mười hai chén nữa, . nếu Nếu uống được hết, một bên sáu người sẽ thua sạch, bên kia sẽ thắng, . quy Quy tắc rất đơn giản, mọi người cùng nhau làm chứng, . người Người thua không được làm bậy, . cứ Cứ như vậy, còn có câu hỏi gì không?
Không có người đặt ra câu hỏi, trọng tài tuyên bố trận đấu bắt đầu, . hai Hai người ngồi bàn bên cạnh bắt đầu đưa một chén lên uống như chọi gà.
Những người được tuyển đến đấu rượu, tửu lượng cũng không tệ, . trong Trong tiếng cổ vũ của mọi người, bọn họ chớp mắt đã đem mười hai chén rượu cốc-tai uống hết, .Khi người pha chế đổi chén từ trọng tài pha rượu, trên mặt hai người bắt đầu có phản ứng.
Sau khi uống thêm hai chén, mặt của Hoa Nghĩa Cường mầm mốngngười uống số 1 của bên này mặt đã đỏ bừng, . chén Chén rượu trước mặt y anh ta biến thành hai… Bốnbốn…
Đúng lúc thấy y anh ta sắp ngã xuống, Đỗ Long đột nhiên giơ tay ấn trên vai yanh ta, nói:
- Cố lên! Chịu đựngKiên trì., cậu Anhcó thể làm đấyđược mà!
Y Người đó cả người chấn động, đầu bỗng tỉnh một chút, . y Anh ta giơ tay lên cầm chén rượu, một ngụm uống hết, . Bọn Hoa Nghĩa Cường vốn cứ tưởng mình nhất định thua chắc bọn Hoa Nghĩa Cường đồng thờiliền hoan hô lớn.
Người số 1 dưới sự hỗ trợ của Đỗ Long lạingồi xuống hỗ trợ mầm mống số 1, vừa uống được thêm hai chén, . đối Đối phương cũng lung lay chuẩn bị đổ, . y Gã ta cuối cùng không chịu nổi phun ra, lập tức bị người lên đưa xuống.
Mầm mốngNgười số 2 chính là Đào Quách Thanh, . y Anh ta ngồi xuống một mạchtrực tiếp uống cạn một chén. Bên kia người Người số một của bên kia cũng uống rất nhanhgắng thêm được một chén, sau đó ngửa mặt lên trời rồi ngã xuống đất.
Trong tiếng hoan hô kịch liệt, vài phút liền khiêng ra một người, . Hoa Nghĩa Cường bên này thực lực đang giảm xuống, . cho Cho dù có Đỗ Long ngầm hỗ trợ, bọn họ mỗi người đều biết đã thua mỗi người một chén, . cho Cho nên lúc Đỗ Long lên sàn, bọn họ bên này đã thua tất xảhơn bảy chén, . cũng Cũng nhờ có Hoa Nghĩa Cường chơi tốt, nên mới kéo lên hai chén, nếu không hai bên sẽ chênh lệch càng lớn.
Hà Nguy đưa đến một kẻ thù sẵn có, tâm trạng vô cùng vui sướng, . bọn Bọn họ bên này có hai người, còn đối phương chỉ còn mỗi Đỗ Long, . y Gã tự nhận là nắm chắc phần thắng, cho nên lại càng không để ý tới Đỗ Long, . y Gã tính uống ít nhất hai chén, y gã phải tận mắt nhìn bọn Hoa Nghĩa Cường lần thứ hai đi khỏi, . đi Đi lần này ít nhất phải nửa năm, . có Có thời gian nửa năm này, y gã tin tưởng mình nhất định theo đuổi bằng được Vũ Văn!
Đỗ long bình tĩnh ứng phó, . sau Sau khi uống xong chén thứ năm, Hà Nguy cố tình kéo dài thời gian bị phạt, . sau Sau đó Lưu Kế Khôn ngồi xuống đối diện Đỗ Long.
Đỗ Long không nghĩ ngờ sẽ cùng Lưu Kế Khôn tiếp tục cạnh tranh như vậy, . chỉ Chỉ thấy Lưu Kế Khôn tâm trạng vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không kích động giống cuộc thi đại hội cảnh sát năm ngoái, . y Ythậm chí không liếc mắt nhìn Đỗ Long một cái, dồn hết lựcsự tập trung chú ývào chén rượu trước mặt nâng lên.
Biết tửu lượng của Lưu Kế Khôn, mọi người đều cho rằng Đỗ Long nhất định phải thua, . nhưng Nhưng uống liền mấy chén, sắc mặt Đỗ Long vẫn không thay đổi, . chỉ Chỉ có điều người pha rượu pha chén tiếp theo nới lỏng một chút mà thôi.
Người xem xung qunh thấy thế hứng thú tăng cao, . không Không ai thích cuộc chiến vừa đấu đã thuasẽ nghiêng về một bên nào, cho nên càng ngày càng nhiều người cổ vũ Đỗ Long. cố lên, đáng Đáng tiếc bọn Hoa Nghĩa Cường đã gục, nếu không họ sẽ càng thêm hưng phấn.
Lưu Kế Khôn cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn Đỗ Long, ánh mắt hai người gặp nhau trên không trung, . Lưu Kế Khôn mỉm cười, y nâng chén về phía Đỗ Long ra hiệu, nói:
- Không thể tưởng được cậu tửu lượng của cậu cũng tốt như vậy.
Đỗ Long cũng giơ chén lên, tiếp tục câu:
- Cũng vậy thôi, cậu anh như thế nào mà chạy từ đến Bắc Kinh đến đâyvậy? Không làmlo đặc công rồi hảnữa sao?
Lưu Kế Khôn cười nói:
- Tôi được điều tới đây, . bây Bây giờ tôi là đội trưởng đội đặc công ở Bắc Kinh, . nghe Nghe nói cậu ở đây học trong trường đại học khoa luật pháp và chính trị pháp luật, . thật Thật sự đáng tiếc, . với Với năng lực của cậu vẫn còn phải dùng tới tấm bằng tốt nghiệp đó?
Đỗ Long cười nói:
- Tôi không giống cậuanh, nhờ vào tiếng nói của bố, . tôi Tôi chỉ có thể cố gắng dựa vào chính mình, . một Một tờ văn bằng đối với cậu anh không là gì, nhưng đối với tôi rất quan trọng, . về Về sau muốn thăng quan tiến chức đều phải dựa vào nó.
Lưu Kế Khôn nói:
- Cậu có thể tới làm người cấp dưới của tôi, tôi sẽ không vì một tấm bằng mà làm mấtbỏ lỡ một nhân tài.
Đỗ Long cười nói:
- Nếu không có chuyện trước kia, có lẽ tôi sẽ xem xét, đáng tiếc…
Nhắc tới chuyện trước kia, mặt Lưu Kế Khôn chợt hiện lên vẻ khổ sở, nhưng biến mất ngay, y nói:
- Chuyện trước kia tôi đã quên hết, sao cậu vẫn muốn nhắc tới? Tâm tình không tốt quả thật khiến người ta dễ say hơn, nhưng biện pháp này cũng không bù lại được sự chênh lệch năm sáu chén cốc tai. chênh lệch, Đỗ Long, cậu nhận thua đi, như vậy xuống sàn còn giữ được một chút thể diện.
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Cậu Anh nên chắc rất hiểu rõ tôi, . đã Đã khi nào tôi nhận thua chưa? Cậu Anh đã bắt đầu đỏ mặt, mà còn tôi bây giờ còn vẫn hết sức bình thường, chỉ là bụng hơi to thôi, . lời Lời khuyên của cậuanh, tôi bắt đầu trảxin đáp lại, . tôi Tôi nghĩ cậu anh nhận thua sẽ tốt hơn nhiều.
Những người đứng xem nghe hắn nói, bắt đầu bình tĩnh trở lại, .bốn Bốn phía tiếp tục nhìn Đỗ Long và Lưu Kế Khôn uống rượu với ánh mắt nể phục, . hai Hai người đều đã uống hai muơi chén, vẫn ngồi vững như núi Thái Sơn, . khác Khác biệt duy nhất là mặt Lưu Kế Khôn đã bắt đầu đỏ, mà Đỗ Long vẫn như cũthế không có gì thay đổi.