Mục lục
Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Ngân Minn



Beta: Tinh Niệm



Trời dần sáng lên.



Rốt cuộc, Tuân Cảnh cũng nhìn thấy rõ gương mặt của nữ nhân ngồi trong góc.



Áo cưới màu đỏ, đầu tóc tán loạn.



Ngồi trong một góc ôm lấy đầu gối.



Xung quanh nàng sâu bọ, nhện, rết, rơi đầy đất.



Hình như đều đã chết rồi.



Nhìn thấy cảnh tượng này, Tuân Cảnh nhướng mày, trong đáy mắt có thêm một tầng cảm xúc.



Tên thị vệ lên tiếng



"Vương gia, chúng ta cần phải đi."



Tuân Cảnh không nói chuyện, vẫn đang nhìn chằm chằm vào nữ nhân ngồi trong góc.



Lôi thôi lếch thếch, ướt nhẹp, trêи cánh tay trắng nõn còn có vết máu, giống như bị cắt qua.



Trêи vách tường, một vết rạn to kéo dài bốn phương tám hướng.



Thị vệ đợi một lúc vẫn không thấy Tuân Cảnh trả lời, hai tay ôm quyền



"Vương gia."



Vừa dứt lời, nữ nhân đang ngồi xổm trong góc ngẩng đầu lên.



Trong ánh mắt tràn ngập cảm xúc không kiên nhẫn.



Nàng đứng lên, hướng tới phía tên thị vệ.



Vừa đi, vừa hỏi



"Ngươi thích nói lắm sao?"



Ong ong ong ong như ruồi muỗi bay bên tai, không ngừng nói.



Tên thị vệ nheo mắt.



Tô Yên nhìn tên nam nhân này không thuận mắt.



Trùng hợp, hắn ta cũng không vừa mắt Tô Yên từ đêm hôm qua.



Người này dám quát chủ tử câm miệng, hắn ta đã vô cùng tức giận rồi.



Tuân Cảnh lên tiếng



"Kim Nhất"



Vừa dứt lời, thị vệ liền cúi đầu, lùi lại phía sau một bước.



"Có thuộc hạ."



Tuân Cảnh nhìn Tô Yên từ trêи xuống dưới.



[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép



(눈_눈) ]



Rõ ràng ăn mặc trang điểm là tân nương tử, nhưng giờ đầu tóc tán loạn, trốn trong một ngôi miếu hoang.



Tuân Cảnh hỏi



"Gả chồng bị nhà chồng cự tuyệt sao?"



Lực chú ý của Tô Yên chuyển từ Kim Nhất sang Tuân Cảnh.



Nàng nhìn hắn, không trả lời.



Tuân Cảnh chậm rãi nói tiếp



"Nhà chồng của ngươi xác thật vô cùng tinh mắt."



Vừa dứt lời.



"Phịch" một tiếng.



Kim Nhất vừa hoảng vừa tức



"Vương gia!"



Tuân Cảnh lùi lại hai bước chân.



Cong eo, che sườn mặt lại.



Tí tách, tí tách, máu từ miệng vết thương chảy xuống theo ngón tay, nhỏ giọt xuống dưới đống cỏ khổ.



Không sai, là Tô Yên đánh.



Nàng cảm thấy nam nhân này quá ầm ĩ, hơn nữa cách nói chuyện, không dễ nghe chút nào.



Tuy rằng lớn lên có chút đẹp, cho nên khi đánh hắn, nàng cũng thu lại một chút lực đạo.



Dù như vậy, cũng làm khóe miệng hắn bật máu, một nửa mặt hơi sưng.



Tiểu Đào đứng bên cạnh kinh sợ hô lên một tiếng.



Nhân vật đẹp như bức tranh thủy mặc kia, thực sự bị Công chúa đánh cho một quyền.



Suy nghĩ đầu tiên của Tiểu Đào là, Công chúa đánh như vậy, trích tiên cũng sẽ thấy đau a.



Tiểu Hoa cũng vô cùng kinh hãi



"Ký chủ thật lợi hại."



Vừa dứt lời, Tiểu Hoa sợ mình không nói thì sẽ xảy ra chuyện mất, bèn lớn tiếng nói



"Leng keng, hệ thống nhắc nhở, trước mặt ký chủ chính là nam chủ Tuân Cảnh."



Nó sợ bị mắng nên muốn chờ trời tạnh mưa mới nói với ký chủ.



Nhưng nhìn tình huống bây giờ.....



Lần đầu tiên nó thấy ký chủ đánh Nam Chủ đại nhân nha~.



Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói xong, thân thể liền cứng đờ.



Sau đó hít sâu một hơi để giữ bình tĩnh, cẩn thận nhìn Tuân Cảnh một hồi lâu.



Xác thật là hắn.



"Sao em không nói sớm?"



Tiểu Hoa ủy khuất



"Tiểu Hoa sợ ký chủ mắng Tiểu Hoa, Tiểu Hoa cứ nghĩ ký chủ đã nhận ra Nam Chủ đại nhân rồi...."



Những lần trước ký chủ đều có thể tự nhận ra Nam Chủ đại nhân mà.



Chưa từng có ngoại lệ.



Có vị diện, thân là một cái hệ thống cao cấp, Tiểu Hoa còn chưa nhận ra được Nam Chủ đại nhân mà ký chủ đã nhận ra rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK