Ánh mắt Tô Yên dừng trên một đám người nâng cáng tiến vào.
Sau đó, nói với Diệp Lương
"Nơi này là viện nghiên cứu, chuyên môn nghiên cứu người có dị năng đặc thù."
Diệp Lương nắm chặt tay, đột nhiên lôi điện phát ra.
Tường ở nơi này đã trải qua xử lý đặc thù, dựa theo đạo lý, dị năng giả sẽ không có khả năng dùng được dị năng, vì sao cô ấy có thể??
Trên tay được lôi điện quấn quanh
"Giết đi ra ngoài."
Thanh âm lạnh nhạt vừa dứt, phàm là những người có vũ khí, đều bắt đầu hành động.
Tiểu Hồng ném đuôi rắn, đem Tô Yên bảo hộ kín mít.
Cái gì đạn pháo, cái gì dị năng.
Đều bị chặn lại.
Tô Yên nhìn thoáng qua Diệp Lương.
Hai người liếc nhau.
Tô Yên nâng lên ngón tay, băng từ mặt đất dựng lên.
Mấy chục người từ cửa tiến vào nháy mắt đều bị kết băng lại.
Diệp Lương giơ tay, lôi điện xuất kích.
Phanh phanh phanh, thanh âm bắn pháo hoa, trực tiếp nổ tung tượng băng.
"Tê tê tê tê tê??"
Tiểu Hồng nghi hoặc, nhịn không được hỏi ra
"Vì sao chị có thể phun băng??"
Nhưng mà những người khác đều không thể dùng a.
Tiểu Hồng ánh mắt đảo qua những người khác, khi xem đến Diệp Lương vứt ra lôi điện, liền yên lặng thu hồi tầm mắt.
Tiếp tục nghênh ngang đi tới.
Cả nửa ngày, Cổ Vương đáp lại
"Mắng mắng mắng mắng mắng mắng mắng"
Ta là Cổ Vương, so với con người càng lợi hại.
Lời này.... không hề có tí logic nào.
Nhưng mà nghe vào tai Tiểu Hồng... ân? Có đạo lý a.
Diệp Lương cùng Tô Yên phối hợp.
Quả thực chính là hai đại sát giới.
Vô địch thiên hạ.
Một người phóng băng, khống chế người ta đông cứng.
Một người thả ra lôi điện, đại sát tứ phương.
Tiểu Hồng còn da dày thịt béo ở phía trước chặn súng.
Ân, rất cường đại.
Mười phút sau, liền nghe một tiếng, oanh!
Đại môn bị phá mở.
Cái này làm cho Tô Yên tay dừng một chút.
Chỉ là từ ngoài ùa vào, lại là từng con tang thi.
Tô Yên mới vừa nâng tay lên, liền thấy ngay người dẫn đầu, phá lệ bắt mắt. Chính là Tô Đường, trên đầu còn được buộc một cái búi tóc nhỏ.
Hai mắt hắn đỏ đậm, móng tay dài màu đen còn lây dính vết máu, cực kỳ bắt mắt.
Hắn từng bước từng bước đi tới.
Tô Yên sửng sốt.
Ánh mắt dã thú của Tô Đường khi chạm đến Tô Yên, hắn chớp chớp mắt.
Trong nháy mắt thanh tỉnh trở lại.
Chỉ là tang thi bên người hắn lại không có được bình tĩnh như vậy.
Bốn phương tám hướng ùa vào, ngửi thấy hương vị nhân loại liền công kích lại đây.
Sau đó, nhanh chóng chiến đấu thành một đoàn.
Tô Yên ra tiếng
"Tô Đường"
Tô Yên đi về phía hắn.
Cho đến khi đến trước mặt Tô Đường, có một con tang thi cấp ba tiến đến ngăn trở.
Nhe răng trợn mắt, thò tay liền chộp tới Tô Yên.
Nhưng mà, đảo mắt đã bị Tô Đường ném đi ra ngoài.
Tô Đường nói chuyện chậm rì rì, thanh âm khàn khàn
"Em, không có việc gì."
Tô Yên gật đầu, cười
"Ưm, em không có việc gì."
Sau đó, màu đỏ tươi trong mắt Tô Đường chậm rãi tiêu tán.
Giây lát sau đã khôi phục màu sắc đen nhánh.
Móng tay cũng được thu lại, duỗi tay, ôm Tô Yên ở trong lòng ngực.
Trong đầu, Tiểu Hoa thanh âm vang lên
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ ba đã sáng lên. Ký chủ quá lợi hại!!"
Tiểu Hoa nịnh hót online.
Tô Yên giãy giụa một chút, phát hiện hắn ôm rất chặt.
Cho đến khi cô nghe được ở phía sau, Diệp Lương ra tiếng
"Trước đừng ân ái, mau hỗ trợ."
Tô Yên chớp chớp mắt.
Nhìn hai bên còn đang ra sức chém giết.
Cô ở bên tai Tô Đường nói một câu
"Các cô ấy đã cứu em."
Tô Đường vừa nghe như vậy, ngẩng đầu lên.
Nguyên bản, hắn mới không thèm quản những người này có bị tang thi ăn luôn hay không.
Dù sao cũng không quan hệ với hắn.
Nhưng mà, nghe thấy Tô Yên nói, vậy thì không giống nhau.
Cứu Tô Yên??
Ân, mấy người này cũng không đáng chết lắm.
Hắn lẩm bẩm không biết nói cái gì.
Tiếp theo chỉ thấy tang thi bắt đầu thối lui.