Mục lục
Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Bảo Trang

Beta: Tinh Niệm

Đường Nhất lại bị cà khịa, lâm vào trầm mặc.

Quân Vực ngồi ở đó, có vẻ không để ý

"Đường thúc thúc còn chuyện gì nữa không? Nếu như không có, vậy ta không tiễn, cửa ở bên kia."

Đường Nhất ho khan một tiếng, bước chân không động.

Ôn hòa nói

"Thiếu chủ, tôn chủ nói, nếu ngài có thể làm tôn phu nhân về nhà, tôn chủ có biện pháp để ngài cùng Tô Yên cô nương kiếp sau có thể vẫn luôn ở bên nhau."

Quân Vực không có phản ứng.

Đường Nhất bổ sung

"Không phải phân thân của ngài mà là ngài."

Lời nói vừa dứt, mí mắt Quân Vực nâng lên, nhìn về phía Đường Nhất.

Không khí trong phòng yên tĩnh hồi lâu.

Liền nghe tiếng Quân Vực

"Thành giao."

Đường Nhất ôn hòa cười gật đầu

"Như thế, thuộc hạ liền cáo từ."

Nói xong, không khí vặn vẹo một cái chớp mắt.

Sau đó, thân ảnh Đường Nhất đảo mắt liền biến mất.

Tại biệt thự nhỏ bên này, vừa đàm phán xong một kế hoạch "đen tối".

Mà ở trước cửa chung cư chỗ Tô Yên.

Hồng Dạ đưa Tô Yên đến cổng tiểu khu liền rời đi.

Từ cổng đi đến chung cư mất khoảng ba bốn phút.

Cô đi một đường.

Cho đến lúc sắp tới chung cư, nhìn thấy trước cửa có một nam tử thân hình cao lớn.

Ăn mặc tây trang màu đen, ngũ quan thâm thúy, khuôn mặt lãnh ngạnh.

Trước trán có một sợi tóc rũ xuống.

Tạo cho người ta ấn tượng đầu tiên là một người đàn ông đẹp trai phong độ.

Nam tử vẫn đứng ở chỗ đó, không nhúc nhích.

Tô Yên liếc nhìn xung quanh.

Không tìm thấy người mà mình muốn gặp.

Vừa xoay đầu, liền thấy người đàn ông này nhìn chằm chằm Tô Yên, hai người hai mắt nhìn nhau.

Nhìn kỹ mới có thể phát hiện, đôi mắt người này là kim sắc.

Khi thấy Tô Yên, cuối cùng hắn cũng có phản ứng.

Hắn đứng chỗ đó, âm thanh rất có từ tính.

Đáng tiếc, lúc này nghe lên ngữ điệu có điểm rầu rĩ

"Ta đợi ngươi ba ngày, Tô Yên đại nhân."

Chờ hắn mở miệng nói chuyện, Tô Yên chớp chớp mắt, trầm mặc trong chốc lát

"Mộng Yểm."

Tô Yên nhìn hắn hơn nửa ngày

"Ta nhớ rõ, trước đây cậu ở trong hình dạng hài tử."

Dù gì thì IQ cũng là tám tuổi rưỡi.

Tô Yên đã tìm bóng trẻ con quanh đây rất lâu, nhưng không thấy ai.

Lúc này mới phát hiện, giao diện thay đổi.

Thiếu chút nữa không nhận ra.

Mộng Yểm gật đầu

"Tang Lạc nói, như vậy càng tốt, sẽ không bị lừa."

Tô yên nghe, lại nhìn thoáng qua Mộng Yểm.

Dáng người này, kích thước này, quả thật không dễ bị lừa.

Đứng ở đây thực sự khiến người khác sợ hãi.

Tiểu Hoa cũng yên lặng lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai vị chủ thần.

Ai có thể ngờ rằng một ngày nó có thể nhìn thấy nhiều vị thần chủ đến vậy.

Vừa rồi, Mộng Yểm Chủ Thần nói Tang Lạc, chính là vị chủ thần Cửu Vĩ Hồng Hồ kia đi.

Mộng Yểm nhìn Tô yên

"Hiện tại muốn đấu võ sao?"

Tô Yên gật đầu

"Được."

Hai người đều không phải người nói nhiều.

Nói xong, liền chuẩn bị sẵn sang nhất quyết thắng bại.

Nhưng mà ngay lúc này.

Một chiếc xe thể thao màu đó, oanh một tiếng chạy đến.

Mộng Yểm vẫn luôn ẩn nấp, không thích cùng người khác nói chuyện, cũng không thích thấy người lạ.

Vừa nghe có người xuất hiện, cơ hồ là thân thể phản xạ có điều kiện.

Đảo mắt liền nhanh chóng chạy vào hành lang chung cư.

Tô Yên nhìn thân ảnh kia biến mất, trên mặt không có biến hóa gì.

Mà Tiểu Hoa lại sững người khi thấy bộ dáng đó.

Chủ Thần hung tàn trong truyền thuyết đâu?

Như thế nào, lại bị một chiếc xe dọa chạy rồi?

Khi chiếc xe thể thao màu đỏ ngừng ở trước mặt Tô Yên.

Cô gái trong xe vươn tay, hướng về phía Tô Yên vẫy vẫy.

"Chào Tiểu Tô Yên."

Cô ấy trang điểm đậm, mặc áo hai dây màu bạc và một chiếc váy ngắn màu đen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK