Beta: Tinh Niệm
Bạc Phong không hề phát hiện.
Từ lúc Tô Yên đi, trong đầu hắn đều là hình bóng cô.
Trong đầu toàn là tức giận.
Thế cho nên sắc mặt lạnh như băng.
Bác sĩ nói hắn phải nghỉ ngơi nhiều.
Nhưng hắn nằm trên giường ba tiếng cũng không có chợp mắt.
Mỗi khi nhắm mắt đều là bộ dáng của cô.
Đáng chết!
Tô Yên ngồi trên taxi.
Biểu tình không dao động, chỉ là tầm mắt vẫn luôn nhìn bên ngoài cửa sổ.
Tiểu Hoa khẽ meo meo ra tiếng
"Ký chủ, chị định về chỗ nào ngủ?"
"Về nhà."
"Nhà nào?"
" Số 8 Đường Kim Lâm."
Tiểu Hoa vừa nghe địa chỉ, chính là biệt thự của Bạc Phong
"Di? Ký chủ không phải nói về chung cư sao?"
"Đổi ý."
Tô Yên khẩu khí thản nhiên.
Tiểu Hoa
"....Nữ nhân cũng thật khó hiểu."
Một lát sau Tiểu Hoa lại như nhớ tới chuyện gì, nhịn không được hỏi
"Ký chủ, chị vì sao nói người sau lưng Bạc Vũ là Tang Lạc?"
"Ân?"
"Chính là lúc chị hỏi Bạc Vũ, hỏi người sau lưng cô ta là ai, cuối cùng chị khẳng định là Tang Lạc a."
Tô Yên dần dần nhớ lại
Hẳn là đang nói đến sự việc ở nhà ăn
"Đoán."
Tiểu Hoa
"·······"
Ngọn lửa hưng phấn dần dần tắt
Tang Lạc, một trong chín đại Chủ Thần, một người có được muôn vàn khuôn mặt, được xưng là người thay thế hoàn mỹ nhất.
Trong Chín đại chủ thần xếp thứ 6.
Cô ta hoá trang giống bao nhiêu?
Giống như là một chiếc gương phản chiếu lại hình ảnh vậy.
Tư thái, động tác, khí thế, nhất cử nhất động, đều có thể làm được gần như trăm phần trăm, không đúng, là vượt qua trăm phần trăm.
Ở thế giới cổ đại, có thể châm chọc nói một câu rằng, đồ giả so với đồ thật còn giống hơn.
Những lời này, hoàn toàn có thể dùng để hình dung cô ta.
Chiến tích lợi hại nhất của cô là, từng dịch dung thành một người được cha mẹ cưng chiều lớn lên, là một phú nhị đại, ngày ngày ăn chơi đàng điếm, đùa giỡn mỹ nữ xem múa thoát y, ba tháng sau khiến cho hai vị cha mẹ kia bị chính con trai mình đưa vào ngục giam, còn cô ta kế thừa khối tài sản kia, ngày ngày lãng phí.
Lúc cô ta đứng vào hàng Chủ Thần, chuyện này đã truyền thật lâu.
Tiểu Hoa nhịn không được hỏi
"Ký chủ... chị về sau có phải sẽ gặp được cô ta hay không?"
"Có lẽ."
"Tiểu Hoa có một vấn đề."
"Hỏi đi."
"Lúc trước chị làm Chủ Thần không sợ bị cô ta thay thế giả mạo sao?"
Tiểu Hoa rất tò mò.
Bởi vì Tang Lạc được xưng có năng lực bắt chước một trăm phần trăm.
Vạn nhất những Chủ Thần còn lại đều cho rằng Tang Lạc là Tô Yên, ký chủ lại từ trước đến nay không thích giải thích, thì không phải xong đời rồi sao?
Tô Yên cúi đầu, nhìn miệng vết thương trên tay mình, nhàn nhạt ra tiếng
"Cô ta đánh không lại ta."
Tiểu Hoa lặng im.
Vô luận như thế nào, đều là đáp án này cả.
Quả nhiên, ký chủ của nó là mạnh nhất.
So với Tang Lạc, nhìn nhìn lại năng lực bắt chước của Bạc Vũ, giống như quá vụng về.
Một người một hệ thống trò chuyện, rất mau đã về tới nhà.
Về đến nhà, Tô Yên nấu một chút mì sợi ăn.
Hôm nay giữa trưa vốn dĩ là ăn cơm cùng Bạc Phong.
Kết quả hắn ra tai nạn xe cộ, chính mình cũng không ăn cơm, trực tiếp đi bệnh viện.
Lúc sau, lại bị bộ dáng lạnh lẽo kia của Bạc Phong làm tức giận.
Tuy rằng bị chọc tức, nhưng bụng vẫn sẽ đói.
Cô đặt tranh ở trên bàn.
Ngồi ở trên bàn cơm ăn mì sợi.
Chốc lát sau.
Cô cầm lấy di động, gọi điện thoại cho trợ lý Trương.
Mọi chuyện đều đến bất ngờ, ngay cả việc hắn xảy ra tai nạn cũng khả nghi.
Vì cái gì đang tốt lại tức giận với cô?
Người hàng ngày quen thuộc Bạc Phong nhất, là trợ lý Trương.