Tô Giang cùng Tô Nam còn đang nghi hoặc, cô đây là muốn làm cái gì?
Giây tiếp theo.
Tay cầm đũa của Tô Giang run một chút, lạch cạch, rơi xuống bàn.
Hắn đứng dậy.
Phát hiện cánh tay mình không nghe sai sử, như là bị chặt đứt vậy.
Chết lặng không cảm giác.
"Này, này...."
Tô Giang khiếp sợ.
Tô Yên chậm rì rì nói
"Qua một lát liền tốt rồi."
Sau khi cô nói những lời này, cả ba người đều trầm mặc.
Tô Giang cùng Tô Nam bốn mắt nhìn nhau.
Hai người lại đồng thời quay đầu nhìn về phía Tô Yên, thế nhưng một câu cũng nói không nên lời.
Tô Giang nuốt một chút nước miếng,
"Em,..."
Cả nửa ngày sau, rốt cuộc nghe được
"Hai nhi tử Tào gia cộng thêm đứa con riêng kia, đều là em làm?"
Tô Yên gật gật đầu.
Tô Nam phản ứng nhanh chóng
"Chuyện này, còn có những người khác biết hay không?"
Tô Yên ngẫm lại, thành thành thật thật gật đầu.
Tô Nam nhíu mày
"Ai?"
"Túc Cửu Từ."
Tô Nam cùng Tô Giang sửng sốt.
Tức khắc Tô Giang nổi giận,
"Con mẹ nó, lão tử nhìn tên kia đã thấy không phải cái gì tốt, hắn có phải lấy cái này uy hiếp em hay không"
"Không...."
Lời nói còn chưa nói xong, Tô Giang đã tức giận đập bàn một cái
"A, hắn quả nhiên uy hiếp em, tên kia thế mà sẽ dùng thủ đoạn đê tiện này."
Đối với Túc Cửu Từ cái tên thời thời khắc khắc nhớ thương muội muội hắn, Tô Giang tất cả đều là thành kiến.
Mẹ nó nữa, đều biến Tô Yên thành bộ dạng nam nhân rồi, như thế nào vẫn còn bị hắn coi trọng?
Chẳng lẽ....Túc Cửu Từ chính là có đam mê nam nam??
Nghĩ như vậy Tô Giang cả người run lên.
Hiển nhiên, suy nghĩ của hắn đã bắt đầu bay cao, hiện tại đang cân nhắc, có nên để Tô Yên khôi phục thành nữ nhi hay không.
Như vậy có khi tên kia sẽ không thích nữa?
Nhưng là lại nghĩ, muội muội hắn lớn lên đẹp như vậy, nếu là biến thành nữ nhi.... Chắc hẳn sẽ đưa tới càng nhiều hổ rình mồi.
Tức khắc, một cái hán tử thô cuồng bắt đầu ưu sầu.
Vì cái gì, ông trời phải cho hắn một người muội muội hoàn mỹ như vậy? Làm hắn ngày ngày lo lắng, sợ có tên móng heo nào nhòm ngó đây?
Tô Nam bên này còn bình tĩnh hơn nhiều.
Hắn cũng không biết chuyện Tô Yên và Túc Cửu Từ. Chỉ là suy nghĩ chuyện này nên giải quyết như thế nào để có thể không dính líu tới Tô Yên.
Bịa chuyện?
Giấy không gói được lửa.
Quan trọng nhất chính là, tên Túc Cửu Từ kia hắn nhìn không thấu, vạn nhất nếu sau lưng hắn để lại một chiêu, chỉ sợ phải tổn thất thảm trọng.
Cho nên chi bằng trực tiếp đối đầu với Tào gia.
Đương nhiên dựa vào thực lực Hồng Bang hiện tại mà đối đầu với Tào gia thì vẫn có vẻ yếu thế.
Nhưng nếu như liên thủ với Túc Cửu Từ.
Vậy tất cả, liền đơn giản rất nhiều.
Trong đầu xẹt qua không ít phương án.
Cố tình tên Túc Cửu Từ kia từ khi đi vào Diệp thành, một đường cao điệu.
Cũng chưa bao giờ thấy hắn liên thủ cùng ai, chỉ làm việc một mình.
Càng quan trọng là trước đó vài ngày, Hồng Bang vừa mới liên minh cùng Tào gia đánh úp hắn.
Chắc hẳn Hồng Bang cũng đã bị hắn ghi hận.
Mà Tô Yên đâu.
Cô nhìn nhìn nhị ca, lại ngó ngó đại ca.
Cuối cùng cúi đầu, cầm lấy chiếc đũa, yên lặng ăn cơm.
Ừm, hôm qua ngủ không đủ, ăn no lại đi ngủ một lát.
Tô Yên yên lặng nghĩ chuyện sau đó.
Ngay lúc này, hạ nhân đi vào nói
"Bang chủ, ngoài cửa có một nữ tử tên Tần Tình Nguyệt, muốn gặp Tô tiểu gia."
Thuộc hạ kia lại nói tiếp
" Nữ tử kia nói, Tô tiểu thiếu gia là ân nhân cứu mạng, cô ấy tới đây báo ân."
Ánh mắt Tô Giang nhìn về phía Tô Yên, im lặng dò hỏi.
Tô Yên nhớ tới Tần Tình Nguyệt, gật đầu
"Ân, ta biết rồi."
Sau đó Tô Giang xua tay ý bảo.