Bởi vì Diệp Lương thanh thế lớn, các anh em cùng cô vào sinh ra tử đông đảo, bị thủ lĩnh căn cứ Văn Minh kiêng kị.
Muốn giết chết Diệp Lương, cuối cùng, lại bị Diệp Lương giết chết.
Căn cứ Văn Minh bị lật đổ, Diệp Lương đứng đầu, trở thành mạt thế nữ vương chân chính.
Đây là toàn bộ hướng đi của câu chuyện.
Nguyên thân là Tô Yên, quen biết với Diệp Lương ở trên đường.
Kỳ thật nguyên thân trong quyển tiểu thuyết này cũng cũng chỉ xuất hiện mấy trang.
Cẩn thận xem xét, còn xem như một nhân vật....siêu siêu nhỏ.
Bởi vì muốn đi tới căn cứ Văn Minh, nhân số đông đảo, mà nguyên thân kỳ thật là có dị năng.
Chỉ là nguyên thân vẫn chưa lộ ra trước bất kỳ ai.
Thân thể của cô, sẽ không cảm nhiễm độc tang thi.
Nguyên thân trong một lần chạy trốn, bị tang thi cào ra vết thương, cô khi đó thực tuyệt vọng, lại sợ bị người đi cùng vứt bỏ, liền dấu diếm không nói.
Thần kỳ chính là tới ngày hôm sau, miệng vết thương vẫn như cũ, nhưng lại không có mùi tanh tưởi, máu chảy ra cũng là màu bình thường.
Cô vẫn có ý thức, vẫn là con người chứ không phải tang thi.
Cái này làm cho nguyên thân thực kích động.
Nhưng nguyên thân không ngốc, trong thời đại hỗn loạn như vậy, cô sợ vạn nhất có người trúng độc tang thi, muốn uống máu cô để giải độc thì làm sao bây giờ?
Rốt cuộc trong thời loạn thế này, làm gì cũng không có cố kỵ.
Cho nên cô liền che giấu.
Cho đến một ngày, ở trong đội ngũ, nguyên thân thích một người, tên kia bị thương khi chiến đấu với tang thi.
Được nguyên thân dùng máu chữa khỏi.
Tức khắc hấp dẫn chú ý của hắn.
Hai người thường xuyên qua lại, quan hệ cũng càng ngày càng tốt.
Nguyên thân vốn tưởng rằng, hai người một ngày nào đó sẽ tu thành chính quả.
Nào biết, trước thời mạt thế, tên kia còn có một thanh mai trúc mã.
Thanh mai trúc mã của hắn cũng là đặc chủng của Z quốc, còn thức tỉnh dị năng hệ hỏa, kề vai chiến đấu cùng Diệp Lương.
Không biết khi nào, vị thanh mai trúc mã này lại hỏi thăm rõ ràng chuyện của nguyên thân cùng tên đàn ông kia.
Từ sau khi đội ngũ của Diệp Lương hợp nhất với đội ngũ của nguyên thân, vị thanh mai trúc mã này vẫn luôn không có biểu hiện địch ý đối với nguyên thân.
Nhưng mà, khi tới căn cứ Văn Minh, chuyện thứ nhất cô ta làm chính là đưa nguyên thân vào viện nghiên cứu.
Rút máu, moi xương, không ngừng làm thí nghiệm.
Cuối cùng, nguyên thân chết ở trong viện nghiên cứu.
Tô Yên xem toàn bộ câu chuyện, sau đó mở mắt.
Không biết từ khi nào, xe hàng đã phát động.
Vội vàng đi đến trạm tiếp theo.
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ, nguyện vọng của nguyên thân, là muốn giết chết tên đàn ông gọi là Triệu Phong kia, cùng với thanh mai trúc mã của hắn là Tần Cầm."
Nguyện vọng đơn giản thô bạo.
Là cực kỳ hận.
Cô cúi đầu, nhìn xem thân thể của mình.
Có chút suy yếu.
Trong mạt thế, dù là người chưa thức tỉnh dị năng, thân thể đều sẽ mạnh hơn mấy lần.
Nhưng mà nguyên thân, đại khái là do cô có thể miễn nhiễm độc tang thi, cho nên thân thể này, quả thực có thể dùng bốn chữ yếu đuối mong manh để hình dung.
Dù thân thể này không sợ độc tang thi, nhưng nếu chạy không thoát được, sớm muộn gì cũng trở thành đồ ăn.
Đang nghĩ ngợi tới đây, xe hàng đã dừng lại.
Mà sắc trời bên ngoài cũng hoàn toàn đen nhánh.
Bên ngoài thùng đựng hàng có người gõ cửa
"Tới rồi, tất cả mọi người xuống dưới!"
Là thanh âm của con gái.
Mọi người bắt đầu đi xuống dưới.
Tô Yên là người cuối cùng đi xuống từ thùng đựng hàng.
Vừa tới nơi, đập vào mắt là Diệp Lương dẫn đầu.
Mặc quân phục, kéo tay áo, đứng ở chỗ đó, vẻ mặt lạnh nhạt, một câu cũng không nói.
Ở bên người Diệp Lương, có một cô gái mặc quân phục tương tự.
Vừa mới nói chuyện, chính là cô ta.