Mục lục
Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Diệc Linh



Beta: Tinh Niệm



Triệu Tinh Thần vội vàng gật đầu



"Vâng, vâng, tôi đi, tôi đi."



Nhưng lúc đi ra ngoài, tầm mắt hắn vẫn luôn hướng về phía Hoắc Từ.



Trêи đường về nhà, tài xế lái xe.



Triệu Tình Thần ngồi bên ghế phụ, Hoắc Từ nắm ly nước ngồi ở ghế sau.



Có lẽ lúc ở bể bơi, Hoắc Từ quá kỳ quái cho nên Triệu Tinh Thần có chút không yên tâm.



Liên tục nhìn qua gương chiếu hậu.



Một lần lại một lần, cứ vậy lặp lại.



Cho đến khi Hoắc Từ nhíu mày, ngẩng đầu



"Có việc?"



Triệu Tinh Thần phản ứng lại, hỏi vu vơ



"À, Từ ca, tiểu mỹ nhân kia đâu rồi? Sao không ở bên cậu? Cô ấy về một mình không phải quá nguy hiểm sao?"



Hoắc Từ nhìn chằm chằm Triệu Tinh Thần, sau đó thâm ý nói



"Cô ấy vẫn luôn ở đây."



Trong giọng nói còn ẩn sự ôn nhu, làm cho Triệu Tinh Thần nổi hết da gà, sau lưng lành lạnh.



Hắn lập tức quay đầu lại.



Tối nay Từ ca sao lại kỳ quái đến vậy?



Lúc nói chuyện còn không bình thường.



Một hồi lâu, Triệu Tinh Thần không nhịn được lại quay xuống, nhìn thoáng qua ly nước trong tay Hoắc Từ.



Cá vàng nhỏ đang bơi lượn bên trong.



Hắn nghi ngờ.



Cá vàng nhỏ này không phải có độc chứ?



Làm cho Từ ca trúng độc nên mới thành ra bộ dạng này?



Cũng may, cả dọc đường nơm nớp lo sợ cũng đã đến trước của nhà Hoắc Từ.



Triệu Tinh Thần không dám chậm trễ, cung kính đưa Hoắc Từ xuống xe, lập tức chạy biến.



Tầng 2, phòng ngủ Hoắc Từ, trong nhà tắm.



Bồn tắm chứa đầy nước, cá vàng nhỏ ở bên trong chơi đến vui vẻ.



Hoắc Từ mặc một chiếc áo tắm dài, đứng bên cạnh nhìn.



Hắn khom lưng xuống, nhìn cá vàng nhỏ kia, ý cười hiện ngay trong ánh mắt.



Cá vàng nhỏ lớn lên cũng thật xinh đẹp a.



Thật muốn cầm trong tay xoa bóp.



Hắn nghĩ như vậy, và cũng làm như vậy.



Vươn tay vào trong bồn tắm, khẽ nhéo.



Mềm mại, cái bụng thật tròn.



Hắn lại muốn bí mật sờ sờ cái đuôi.



Nhưng vừa mới buông ra, cá vàng nhỏ đã chạy đi.



Hắn sửng sốt.



Một hồi lâu, cá vàng nhỏ lại lắc lư dùng sức bơi lên.



Tô Yên cảm thấy vô cùng đau.



Vào đêm trăng tròn, chân thân thực sự rất yếu ớt.



Bị nhéo hai cái, suýt chút nữa là bị bóp chết rồi.



Sức chống cự của một cá vàng là đây ư?



[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]



Cô đang nghĩ thì nghe Tiểu Hoa nói



"Ký chủ, cố lên! Sống sót!"



Hình như Tiểu Hoa cũng cảm nhận được cô bị Hoắc Từ nhéo đến suýt chết.



Hắn định chạm vào cô, Tô Yên liền trốn.



Sau vài lần, Hoắc Từ cũng nhìn ra, nhưng cũng chẳng tức giận.



Vẫn luôn đứng ở đó.



Đến nửa đêm hắn mới về phòng ngủ.



Tô Yên thấy hắn đi rồi, lại lắc lư nhảy nhót trong bồn tắm.



Tâm tình không tệ lắm.



Cứ như thế, mãi cho đến buổi sáng hôm sau.



Sắc trời bên ngoài từ tối sang hừng đông.



Lạch cạch một tiếng, cửa phòng tắm mở ra.



Hoắc Từ đi đến, hắn cúi đầu nhìn Tô Yên.



Không biết nghĩ cái gì, Hoắc Từ cởi áo tắm ra.



Vừa cởi vừa nói



"Làm sao bây giờ? Anh muốn tắm rửa. Chỉ còn có cách là hai chúng ta cùng tắm."



Tô Yên sửng sốt một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK