Mục lục
Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Tịnh Uyển

Beta: Tinh Niệm

Ầm, hắn ta trực tiếp quỳ gối trên mặt đất.

Theo bản năng, tay chống xuống dưới.

Theo đó, bàn tay đang cầm con dao gập cũng vừa lúc cắm trúng lòng bàn tay Tôn Lập Thiên.

Máu tuôn ra.

Lập tức có tiếng kêu rên vang lên trong ngõ hẻm.

Tô Yên bị ồn ào đến không kiên nhẫn, nhấc chân lên, giẫm đầu của Tôn Lập Thiên ấn lại xuống bùn.

Cô nhét tay vào trong túi, vẻ mặt không kiên nhẫn

"Sau này, tránh xa tôi ra."

Nói xong, cô không hề liếc mắt nhìn người trên mặt đất, xoay người bước đi.

Tô Yên rời đi không lâu.

Một chiếc Mercedes màu đen dừng trước đầu ngõ.

Một lúc sau, một cô gái bước xuống xe.

Tiếp đó là một chiếc ô trong suốt.

Cô ta từ từ đến gần ngõ nhỏ.

Nhìn Tôn Lập Thiên đang chật vật nằm trên mặt đất, nước bùn và máu tươi đan xen.

Nửa ngày sau, đi qua đó rồi ngồi xổm xuống

"Không có việc gì chứ? "

Thanh âm mềm mại, bộ dáng buồn rầu, câu nói mang theo sự quan tâm nhẹ nhàng.

Tôn Lập Thiên sắc mặt thống khổ, khuôn mặt phủ đầy bùn, đôi mắt híp hé mở, phảng phất như thấy được thiên thần.

Lúc sau, nghe cô gái kia nói

"Tôi mang anh đến bệnh viện. "

"Tên tôi là Bạc Vũ. "

Thanh âm mềm mại nhẹ nhàng, vào ngày mưa ẩm ướt và nhớp nháp này, dường như làm tâm tình Tôn Lập Thiên trở nên sung sướng.

..........

Trời mưa một ngày một đêm.

Tô Yên về đến nhà, tắm rửa sau đó đi ngủ, ngủ hẳn một ngày một đêm.

Khi cô tỉnh lại, thời tiết đã sáng sủa, không còn mây đen như ngày hôm qua.

Hoa thơm chim hót, mọi thứ trở lại bình thường.

Cô đỡ giường ngồi dậy, cánh tay thiếu chút nữa không chống đỡ được.

Ưm, đói.

Cô dựa vào đầu giường, nhắm mắt lại.

Tiểu Hoa khẽ meo meo lên tiếng

"Ký chủ, chị khỏe rồi?."

Thanh âm kia, mang theo sự sung sướng.

Có lẽ bóng ma tâm lý mà Tô Yên mang lại cho Tiểu Hoa mỗi khi trời mưa quá lớn.

Vì vậy, ngay khi Tô Yên trở lại bình thường, Tiểu Hoa không thể áp chế vui vẻ.

"Ân"

Cô trả lời.

Vẫn đang hồi phục tinh thần.

Tiếp theo, Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, trong hai ngày chị ngủ, giá trị hảo cảm của nam chủ có một quá trình lên xuống rất phức tạp a."

"Giá trị hảo cảm của nam chủ giảm 5, sau đó tăng 2, tăng 2, tăng 3,giảm 1, lại giảm 1."

"Leng keng, sau khi sắp xếp lại, giá trị hảo cảm của nam chủ tăng 2, giá trị hảo cảm hiện tại là 44."

Tô Yên lắng nghe quá trình phức tạp này.

Nghĩ lại tính cách có phần lạnh lùng của hắn.

Duỗi tay, cầm lấy điện thoại ở bên cạnh.

Để không bị làm phiền, cô trực tiếp tắt điện thoại.

Mở ra điện thoại, lúc bốn giờ chiều hôm qua có cuộc gọi đến.

Là Bạc Phong gọi tới.

Nửa ngày sau, cô hỏi một câu

"Tiểu Hoa, giá trị hảo cảm giảm xuống vào lúc nào? "

"Hôm qua lúc 4:01, nhưng sau ba phút, giá trị hảo cảm tăng lên. "

Tiểu Hoa đối với lần công lược nam chủ này, giá trị hảo cảm lên xuống thực quỷ dị, vẫn không tìm ra được quy luật.

Nhưng mỗi khi trong lòng nó sầu a sầu, nó sẽ nhìn vào giá trị hảo cảm của kẻ khiêu chiến Bạc Vũ.

Giá trị hảo cảm của Bạc Vũ cũng rất kỳ lạ.

Sáu năm trước, giá trị hảo cảm đã tăng trực tiếp từ 0 lên 50.

Thời gian đó chính là khi Bạc Vũ cứu nam chủ.

Nhưng chỉ sau hai tuần, giá trị hảo cảm đã giảm xuống mức âm.

Ba năm sau, giá trị hảo cảm lại tăng lên 20 và không thay đổi kể từ đó.

Vẫn luôn ở mức này.

Nhìn vào kẻ khiêu chiến, sau đó nhìn lại ký chủ.

Mặc dù của ký chủ lúc tăng lúc giảm.

Nhưng mà, nhìn chung là vẫn tăng đều đặn.

Bên cạnh đó, ký chủ nhà nó còn đã kết hôn với nam chủ nữa.

Điều này làm Tiểu Hoa cảm thấy nhẹ nhõm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK