Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em Đến Thiên Trường Địa Cửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 202

 

Hoàng Tuấn Khải chỉ là bạn ba Tiểu Kiệt, nhưng anh lại hành động rất cứng rắn, nhất quyết bắt thằng bé về. Kiều Nhã Linh vô cùng đau lòng, nhưng cô không thể làm gì cả, chỉ có thể bất lực nhìn Tiểu Kiệt bị đưa đi. Đã qua một buổi tối rồi mà tâm trạng Kiều Nhã Linh vẫn không khá khẩm hơn, cô trở nên mệt mỏi uể oải, không muốn động tay động chân làm gì cả.

 

Một vài đồng nghiệp cũng nhận ra tinh thần cô không tốt, tiến tới hỏi han: “Nhìn mặt cậu xanh quá, có phải chưa ăn gì phải không?”

 

“Em ốm à? Sao không nghỉ một buổi đi?”

 

Trước những lời nói quan tâm của mọi người, Kiều Nhã Linh chỉ mỉm cười nói không sao. Cô hít một hơi thật sâu, cố găng tập chung vào công việc. Dù sao thì cô vẫn phải tiếp tục sống chứ, đâu thể vì chuyện này mà bỏ bê mọi thứ được.

 

Trong lúc Kiều Nhã Linh đang vực lại tinh thần, một người đồng nghiệp khác từ bên ngoài bước vào, nói với Kiều Nhã Linh: “Hôm nay Nhã Linh không có chuyển phát nhanh nha”

 

Kiều Nhã Linh lúc này mới để ý, trên bàn làm việc không có một bông hồng nào. Kiều Nhã Linh cười tự giễu, mọi chuyện quả thực đã chấm dứt thật rồi.

 

Mấy ngày trước hôm nào cô cũng nhận được hoa hồng, khi ấy Kiều Nhã Linh không biết là ai tặng, bị đồng nghiệp trong công ty trêu chọc đến đỏ cả mặt. Sau khi biết là do Tiểu Kiệt gửi tặng mình, Kiều Nhã Linh đã vô cùng bất ngờ, nhưng rất vui vẻ đón nhận.

 

Hành động của Tiểu Kiệt vừa ngọt ngào vừa đáng yêu, mỗi ngày nhìn thấy một bông hồng đỏ thắm ở trên bàn làm việc, tâm trạng Kiều Nhã Linh tốt hơn rất nhiều.

 

Bây giờ nhìn bàn làm việc trống trải, Kiều Nhã Linh rất buồn và thất vọng. Hoàng Tuấn Khải thật sự đã quá tuyệt tình rồi, anh vốn dĩ có thế giúp cô, nhưng lần này lại nhẫn tâm chia rẽ hai người họ.

 

Có lẽ, trong lòng anh, cô không còn là gì nữa.

 

“Nhã Linh, em chuẩn bị bài báo này nhé”

 

Kiều Nhã Linh nhận lấy tài liệu được giao, sau đó cô vẫn ngồi yên trên ghế không nhúc nhích. Nhìn tập tài liệu dày trước mặt, cô chẳng có một chút hứng thú nào cả, đầu óc cô chỉ nghĩ đến Tiểu Kiệt.

 

Kiều Nhã Linh thực sự lo lắng cho thằng bé, vậy nên cô không an tâm chút nào cả. Kiều Nhã Linh đứng dậy đi đến chỗ người đồng nghiệp vừa rồi, cắn môi nói: “Chị ơi, thật sự… hôm nay em không có chuyển phát nhanh ạ?”

 

Người kia gật đầu nói: “Ừ, mọi ngày đến rất đúng giờ, chị tưởng giao muộn nên vừa rồi có xuống kiểm tra nhưng vẫn không có. Sao thế?”

 

Kiều Nhã Linh lúng túng cười: “Không có gì ạ”

 

Bởi vì mỗi ngày Tiểu Kiệt đều tặng hoa cho Kiều Nhã Linh, hôm nay không tặng nữa, nghĩa là Hoàng Tuấn Khải đã cấm cửa cậu bé cho đến gặp cô. Kiều Nhã Linh không nén được tiếng thở d.

 

trở lại bàn làm việc. Trong đầu cô lại hiện lên gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu cùng nụ cười hồn nhiên tươi rói của Tiểu Kiệt. Kiều Nhã Linh rơi vào trầm tư, ánh mắt thoáng hiện lên tia buồn bã.

 

Kiều Nhã Linh vô cùng mất tập trung, tài liệu được đưa bị cô bỏ ngỏ trên bàn, cô không thể bắt tay làm việc nổi. Bây giờ cô hoàn toàn có thể đến nhà Hoàng Tuấn Khải để tìm Tiểu Kiệt, nhưng cô không dám, cô không muốn bước chân vào nơi ấy một lần nào nữa.

 

Kiều Nhã Linh không nhịn được lại lôi điện thoại ra gọi cho Hoàng Tuấn Khải, Kiều Nhã Linh lẩm bẩm: “Nghe máy đi, nghe máy đi…”

 

Đáp lại cô chỉ có tiếng tút tút kéo dài, Kiều Nhã Linh thất vọng cúp máy. Hoàng Tuấn Khải dứt khoát đến tàn nhẫn, không cho cô bất cứ cơ hội nào được gặp lại Tiểu Kiệt.

 

Hoàng Tuấn Khải vì Tiểu Kiệt mà đột nhiên thay đổi thái độ với cô, Kiều Nhã Linh không tìm được lý do vì sao anh làm vậy. Tiểu Kiệt dù sao cũng chỉ là con của bạn anh mà thôi, anh đâu cần phải phản ứng quá đáng với cô đến thế.

 

Không biết Tiểu Kiệt bây giờ như thế nào, lúc tỉnh dậy có quấy khóc.

 

hay không. Kiều Nhã Linh miên man suy nghĩ, cứ sợ rằng Hoàng Tuấn Khải đối xử không tốt với thằng bé. Mặc dù Tiểu Kiệt với cô không có quan hệ gì với nhau, nhưng Kiều Nhã Linh vẫn lo đến đứng ngồi không yên. Cô thật sự đã coi Tiểu Kiệt là một người bạn nhỏ, vậy nên cô cảm thấy không yên tâm khi thằng bé trở về với Hoàng Tuấn Khải.

 

“ẤY, sao hôm nay lại không thấy hoa đâu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK