Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em Đến Thiên Trường Địa Cửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 209

Kiến Quốc ngẩng đầu nhìn cô, thấp giọng nói: “Tiểu Kiệt ốm rồi”

Giống như có một nhát búa bổ thẳng vào đầu, Kiều Nhã Linh kinh ngạc mở to mắt. Cô không tin nổi vào tai mình, đây quả là tin sét đánh khiến Kiều Nhã Linh choáng váng, thế nào sau một đêm mà thẳng bé lại ốm rồi? Đầu óc Kiều Nhã Linh trống rỗng, cô lắp bắp hỏi: “Tiểu Kiệt ốm ư? Sao lại ốm?”

Kiến Quốc nghiêm túc gật đầu, vẻ mặt không giấu được lo lắng nói: “Nửa đêm trở bệnh, bây giờ vẫn còn mê man”

Kiều Nhã Linh bàng hoàng, suýt chút nữa là ngồi sụp xuống. Kiến Quốc là người đứng đản, nhất định sẽ không lấy chuyện này ra để đùa.

Kiều Nhã Linh lo lắng tột đột, rõ ràng hôm qua thằng bé vẫn bình thường cơ mà. Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Kiến Quốc, chắc hẳn Tiểu Kiệt bị ốm không hề nhẹ. Kiều Nhã Linh lo sốt vó, vội vàng hỏi: “Thằng bé thế nào rồi, ốm có nặng lắm không?”

Kiến Quốc mới sáng sớm đã có mặt ở nhà họ Hoàng như thường lệ, nhưng không thấy Hoàng Tuấn Khải và Tiểu Kiệt ở dưới nhà. Lại nhìn thấy rất nhiều người làm trong nhà đi đi lại lại trên tâng, người cầm thuốc, người cầm khăn, trong nhà náo loạn hết cả lên. Kiến Quốc hỏi mới biết, thì ra Tiểu Kiệt bị ốm. Kiến Quốc còn chưa kịp lên tầng xem Tiểu Kiệt thế nào thì Hoàng Tuấn Khải đã đi xuống, sắc mặt cực xấu, giọng nói khô khốc: “Đón Kiều Kiều đến đây”

Hoàng Tuấn Khải không giải thích gì cả, chỉ nói đúng một câu như: vậy. Kiến Quốc vẫn chưa biết tình hình Tiểu Kiệt thế nào đã vội vàng đi tìm Kiều Nhã Linh.

Hết chạy từ nhà cô rồi lại đến Tôn Hoàng, cuối cùng anh ta cũng gặp được Kiều Nhã Linh ở đây. Kiến Quốc lắc đầu nói: “Tôi cũng không rõ nữa”

Không rõ? Không phải anh ta là người của nhà họ Hoàng sao?

Thằng bé đang ở đó, làm sao anh ta lại nói một câu hời hợt như vậyđược. Một người dịu dàng như Kiều Nhã Linh cuối cùng cũng nổi giận: “Thằng bé ốm thế nào mà anh lại không rõ, anh đúng thật là không còn gì để nói!”

Kiến Quốc bị mắng cũng không phản bác, anh ta biết bây giờ Kiều Nhã Linh vì quá lo lắng cho Tiểu Kiệt nên mới như vậy. Điều này càng chứng tỏ đối với cô, Tiểu Kiệt là một người rất quan trọng. Kiều Nhã Linh đứng ngồi không yên, chuyện này vừa qua chuyện khác đã ập tới.

Kiều Nhã Linh nhớ lại hình ảnh Tiểu Kiệt ngất lịm trong vòng tay Hoàng Tuấn Khải, bây giờ lại ốm như vậy, cô vô cùng đau lòng.

“Đã đưa thằng bé đi bệnh viện chưa? Nó có ăn được gì không?

Hoàng Tuấn Khải đâu rồi?”

Kiều Nhã Linh liên tục hỏi Kiến Quốc khiến anh ta không kịp trả lời.

Kiến Quốc nhìn bộ dạng hoảng loạn của Kiều Nhã Linh, cố gắng trấn an cô: “Cô Kiều, bình tĩnh lại”

Trong lòng Kiều Nhã Linh rối bời, ánh mắt hoang mang nhìn Kiến Quốc. Anh ta túm chặt vai cô, cuối cùng hơi thở của cô dần ổn định, nhưng gương mặt vân tái nhợt như cũ.

Kiều Nhã Linh đã bình tĩnh lại, có điều cảm giác bất an không hề giảm xuống. Chắc hẳn chuyện ngày hôm qua khiến thằng bé suy sụp tỉnh thần rồi bị ốm cũng nên. Kiều Nhã Linh chưa bao giờ cảm thấy lo lắng như lúc này, cô chỉ muốn lập tức lao đến chỗ Tiểu Kiệt mà thôi. Kiến Quốc nói: “Tôi đến đây là để đưa cô đến gặp Tiểu Kiệt, cô đi theo tôi”

Kiều Nhã Linh có chút kinh ngạc, không ngờ anh ta đến tận Tôn Hoàng chỉ để đón cô đến nhà họ Hoàng.

Cô nhớ trước đó Hoàng Tuấn Khải đã cấm cô không được qua lại với Tiểu Kiệt nữa, chẳng nhẽ bây giờ anh không để tâm chuyện đó nữa sao? Kiến Quốc dường như hiểu được mối nghỉ hoặc của cô, anh ta nói: “Chính chủ tịch đã bảo tôi đến đón cô, tôi nghĩ bây giờ Tiểu Kiệt đang rất cần cô”

Kiều Nhã Linh cắn môi, cô gật đầu nói: “Được, đi thôi.”

Đầu óc Kiều Nhã Linh rối loạn, vội vàng đi theo Kiến Quốc xuống dưới. Điều quan trọng nhất bây giờ là sức khỏe của Tiểu Kiệt. Thằng bé đối với cô không khác gì một đứa con bé bỏng, vì vậy khi nghe thằng bé ốm khiến cô nóng hết cả gan ruột, trong đầu toàn nỗi lo lắng về thăng bé. Chỉ nghĩ đến việc Tiểu Kiệt yếu ớt nằm trên giường, cơ thể không có chút sức lực là Kiều Nhã Linh đã quặn thắt tim lại.

Kiều Nhã Linh không quan tâm đến lý do Hoàng Tuấn Khải thay đổi quyết định, cứ thế đi theo Kiến Quốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK