Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em Đến Thiên Trường Địa Cửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 112

Người nhân viên nhìn theo hướng Tuyết Phi chỉ, cậu tt nói: một tiếng, “Cô ấy là người của tòa soạn Tôn Hoàng, là tòa soạn được phỏng vấn độc quyền chị Tú Quỳnh đấy ạ”

 

Tuyết Phi trừng lớn mắt, Kiều Nhã Linh là người của Tôn Hoàng? Cô ta như bị sét đánh ngang tai, không tin nổi nhìn Kiều Nhã Linh. Mới mấy.

 

hôm trước Kiều Nhã Linh còn mò đến chỗ cô ta để xin việc, thế mà bây.

 

giờ đã thành phóng viên của một tòa soạn rồi. Hơn nữa, đây chính là tòa soạn mà chính cô ta đã năn nỉ Tú Quỳnh cho họ được phỏng vấn độc quyền.

 

Hoàng Tuấn Khải, Tôn Hoàng, Kiều Nhã Linh, xâu chuỗi mọi việc lại, Tuyết Phi bỗng hiểu ra tất cả. Quai hàm cô ta siết chặt, hóa ra Hoàng Tuấn Khải yêu cầu chuyện đó tất cả đều là vì Kiều Nhã Linh ư?

 

Tuyết Phi bật cười mỉa mai, cô ta đúng là tự mình đa tình, còn tưởng anh vì mình mà cho người tới tham dự buổi họp báo này nữa. Anh làm vậy là vì vẫn còn lưu luyến Kiều Nhã Linh sao? Suy nghĩ này khiến Tuyết Phi ghen tị đến phát điên, cô ta bấm vào lòng bàn tay, gương mặt cứng ngắc.

 

Người nhân viên kia bị vẻ mặt của Tuyết Phi dọa sợ, lo lắng hỏi; “Chị Phi, có chuyện gì không ạ?”

 

Tuyết Phi khoanh tay trước ngực, nhìn chằm chằm Kiều Nhã Linh đang tự tin đặt câu hỏi, lạnh giọng nói: “Chuẩn bị cho tôi một tách cafe”

 

Tuyết Phi quay đầu lại, nhấn mạnh: “Thật nóng”

 

Trong lúc phỏng vấn Tú Quỳnh, Kiều Nhã Linh cũng đã nhanh chóng nhìn thấy Tuyết Phi. Sắc mặt cô ta cực xấu, nhìn Kiều Nhã Linh bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.

 

Có lẽ cô ta không ngờ răng Kiều Nhã Linh lại chính là nhân viên của Tôn Hoàng. Người mới tạt cho cô ta một tách cafe nóng hổi mấy hôm trước, bây giờ lại có thể phỏng vấn độc quyền diễn viên của cô ta.

 

Kiều Nhã Linh cười nhạt trong lòng, Tuyết Phi bây giờ chắc đang không ngừng rủa xả cô.

 

Kiều Nhã Linh càng tự tin thể hiện trước mặt nhiều người. Giọng nói của cô vô cùng dễ nghe, các câu hỏi cô đặt ra đều rất hay và là những vấn đề được người hâm mộ quan tâm.

 

Mọi người trong buổi họp báo đều thầm khen ngợi tác phong làm việc chuyên nghiệp của Kiều Nhã Linh. Đến câu hỏi cuối cùng, Kiều Nhã Linh liếc nhìn Tuyết Phi, đúng lúc cô ta cũng đang nhìn cô. Hai người đấu mắt với nhau một hồi, Kiều Nhã Linh nhếch miệng lên, nói: “Những người làm việc cùng cô cũng là những người góp phần không nhỏ vào sự thành công của cô ngày hôm nay. Cô Tú Quỳnh sẽ chọn những người nhân viên như thế nào để làm việc với mình?”

 

Tú Quỳnh nghiêng đầu, cười nói: “Để chọn một người đồng hành đáng tin cậy, tôi sẽ luôn ưu tiên những người có trách nghiệm, hiệu suất làm việc cao, trung thành và đặc biệt phải có phẩm chất đạo đức tốt. Tôi thực sự không chịu được khi làm việc với những người có tính cách xấu xa mưu mẹo”

 

Kiều Nhã Linh lại nhìn về phía Tuyết Phi, cô ta không hiểu Kiều Nhã Linh đang muốn giở trò gì. Kiều Nhã Linh cười lạnh, tiếp tục nói: “Vậy chắc cô cũng rất ghét những kẻ thứ ba làm việc cho mình nhỉ?”

 

Câu nói giống như đùa của Kiều Nhã Linh khiến không khí trong căn phòng vui vẻ hẳn lên, Tú Quỳnh cũng cười: “Đương nhiên rồi, tôi ghét nhất là những người xen vào chuyện tình cảm của người khác. Tôi cảm thấy mấy người đó đến phẩm chất đạo đức cơ bản nhất cũng không có, thật sự rất đáng khinh bỉ”

 

Kiều Nhã Linh cười cười, không nói thêm gì nữa. Tuyết Phi ở một bên sắc mặt tệ vô cùng, bờ môi cô ta mím chặt, vai run lên vì tức giận, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Kiều Nhã Linh. Những lời Tú Quỳnh vừa nói chẳng khác gì vả chan chát vào mặt Tuyết Phi. Nhìn gương mặt tức đến mức đỏ cả lên của Tuyết Phi, Kiều Nhã Linh hài lòng ngồi xuống.

 

Lửa giận trong lòng Tuyết Phi bốc lên ngùn ngụt, vừa rồi Kiều Nhã Linh đã gián tiếp đá xoáy cô ta, ám chỉ cô ta là kẻ thứ ba, phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Đây là những lời mà ba năm trước cô ta đã dùng để nhục mạ Kiều Nhã Linh, bây giờ, Kiều Nhã Linh lại dùng chính chúng đáp trả lại cô ta.

 

“Chị Phi, cafe của chị đây” – Người nhân viên vừa rồi tiến tới, đưa cho Tuyết Phi một tách cafe.

 

Tuyết Phi nhận lấy, sức nóng kinh người của tách cafe lan tỏa trong lòng bàn tay. Tuyết Phi nhếch môi cười hiểm ác, hôm nay cô ta nhất định sẽ hủy hoại Kiều Nhã Linh, để xem cô có thể dùng gương mặt xinh đẹp kia câu dân Hoàng Tuấn Khải được nữa không.

 

Buổi họp báo kết thúc, Kiều Nhã Linh cầm túi xách chuẩn bị ra về.

 

Lúc đi ngang qua Tuyết Phi, hai người lạnh lẽo nhìn nhau. Tuyết Phi cầm trên tay một tách cafe đang bốc khói nghi ngút, đúng lúc Kiều Nhã Linh đến gần mình, cô ta hất thẳng tay.

 

“Áp Một tiếng hét thất thanh vang lên, tất cả mọi người đều ngước mắt nhìn về một phía, ai nấy đều má hốc miệng kinh hãi.

 

Ý định ban đầu của Tuyết Phi là hất tách cafe nóng bỏng lên người Kiều Nhã Linh giống như cách mà cô đã làm với cô ta.

 

Tuyết Phi hận Kiều Nhã Linh đến thấu xương, Hoàng Tuấn Khải dẫm đạp lên tình cảm của cô ta để làm mọi chuyện vì Kiều Nhã Linh, hôm nay cô còn đứng trước buổi họp báo nói ẩn ý đá xoáy Tuyết Phi khiến cô ta tức điên người. Tuyết Phi không buồn nghĩ tới việc ở đây có bao nhiêu người nhìn, trực tiếp đổ cafe về phía trước.

 

Chỉ có điều, người tính không bằng trời tính. Kiều Nhã Linh đã sớm nhận ra thủ đoạn của cô ta, cô nhanh chóng xoay người, tránh được tách cafe đang chuẩn bị hất.

 

Kiều Nhã Linh đâm sầm vào vai Tuyết Phi, sau đó tay cô áp lên chiếc cốc, đổ ngược cafe lên người cô ta. Tuyết Phi kêu la thảm thiết, đau đớn ngã xuống đất. Tất cả mọi người nghe thấy tiếng kêu của cô ta, xôn xao vây lại: “Có chuyện gì thế?”

 

“Trời ơi, bỏng cả rồi!”

 

“Đáng sợ quá!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK