Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em Đến Thiên Trường Địa Cửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 505

 

“Sao cháu lại gọi cho chú?” – Vũ Thế Phong đè thấp giọng nói.

 

Thanh âm non nớt của Tiểu Kiệt vang lên: “Cháu không được gọi cho chú sao?”

 

Vũ Thế Phong che điện thoại, thấp giọng nói: “Ý chú không phải thế”

 

Tiểu Kiệt rất ít khi gọi điện cho Vũ Thế Phong, hơn nữa Kiều Nhã Linh đang ở đây nên anh ta cảm thấy rất bất tiện. Vũ Thế Phong ngó nghiêng xung quanh, nhỏ giọng nói: “Thế cháu gọi chú có việc gì?”

 

Tiểu Kiệt hí hửng hỏi: “Chú định tặng quà kết hôn gì cho ba cháu vậy?”

 

Vũ Tuấn Khải cau mày: “Việc này thì liên quan gì đến cháu đâu?”

 

Tiểu Kiệt gọi cho anh chỉ vì vấn đề này thôi sao? Anh ta đang dành thời gian ở bên Kiều Nhã Linh, bị Tiểu Kiệt phá đám nên không khỏi khó chịu. Thằng bé này vốn chẳng bao giờ chủ động trò chuyện với anh, vậy mà bây giờ muốn cùng anh thảo luận chuyện quà cưới cho Hoàng Tuấn Khải. Đúng là khó hiểu!

 

Tiểu Kiệt không vui nói: “Sao lại không liên quan đến cháu? Cháu là con trai ba cháu, mà chú thì là bạn của ba, cháu không thể hỏi chú định tặng gì cho ba cháu ư?

 

Vũ Thế Phong mất kiên nhẫn trả lời: “Đó là chuyện của chú, cháu không cần quan tâm”

 

Tiểu Kiệt hậm hực nói: “Món quà ấy không chỉ tặng ba cháu, mà còn tặng cháu nữa, vậy nên cháu có quyền đòi hỏi. Chú đừng tặng thứ gì xoàng xĩnh đó nhé, ba cháu và chú là bạn, chú phải tặng một món quà thật hoành tráng vào “

 

Tiểu Kiệt cứ lảm nhảm không ngừng bên tai khiến Vũ Thế Phong vô cùng đau đầu. Anh ta cảm thấy thằng bé quá phiền phức, chỉ muốn thằng bé ngậm miệng ngay lập tức. Vũ Thế Phong nghiến răng nói: “Vậy rốt cuộc cháu muốn cái gì?”

 

Tiểu Kiệt cao giọng hỏi: “Cháu muốn gì chú cũng sẽ mua sao?”

 

Vũ Thế Phong vì muốn nhanh chóng chấm dứt cuộc gọi với Tiểu Kiệt, vì vậy không nghĩ ngợi gì liên đáp: “Ừ, cháu muốn gì thì nói đi”

 

Tiểu Kiệt vô cùng đắc ý nói: “Cháu muốn chiếc xe thể thao Bugatti”

 

Vũ Thế Phong trợn mắt, gần như muốn hét lên trong điện thoại: “Xe Bugatti???”

 

Tiểu Kiệt cười khoái chí: “Không được sao?”

 

Bugatti là một dòng xe vô cùng đắt đỏ, chỉ có những tỷ phú giàu có bậc nhất trên thế giới mới có thể sở hữu được chúng. Vũ Thế Phong không hẳn là không thể mua được nó, chỉ là anh ta sẽ phải tốn kém một khoản không hề nhỏ.

 

Trước đó vì chuyện của Hạ Mai mà anh ta đã bị Vũ Khải Sơn tịch thu gần hết thẻ ngân hàng, nên bây giờ anh ta cũng chẳng dư dả gì cho cam. Vũ Thế Phong toát mồ hôi hột, khó khăn nói: “Sao cháu lại muốn xe Bugatti, dù sao cháu cũng còn bé, có lái được đâu. Cháu đổi sang cái khác đi”

 

Tiểu Kiệt khăng khăng: “Không được, cháu chỉ muốn xe Bugatti. Cháu không dùng được thì ba cháu dùng, có sao đâu. Chú đừng hòng nuốt lời đấy, cháu đã ghi âm đoạn nói chuyện vừa rồi, nếu chú dám lật lọng, cháu sẽ để cho tất cả mọi người biết Vũ công tử là cái đồ bủn xỉn”

 

“Cháu..” = Vũ Thế Phong nghẹn họng.

 

Vũ Thế Phong đã bị một đứa nhóc mấy tuổi đầu chơi một vố rồi! Ở đầu dây bên kia, Tiểu Kiệt vô cùng đắc ý. Bây giờ Vũ Thế Phong không còn cách nào khác ngoài việc chấp thuận đòi hỏi của Tiểu Kiệt. Dù có vét sạch túi cũng phải mua bằng được xe Bugatti, nếu không anh ta sẽ rước nhục vào mặt

 

. Vũ Thế Phong không ngờ mình có ngày bị một đứa trẻ con dắt mũi, anh ta tức giận nhưng không làm gì được, chỉ có thể hậm hực nói: “Được, chú sẽ mua cho cháu!”

 

Sau khi chơi cho Vũ Thế Phong một vố, khiến anh ta tức điên người, Tiểu Kiệt tắt máy, giơ ngón tay cái với Hoàng Tuấn Khải.

 

Hoàng Tuấn Khải nở nụ cười hài lòng, xoa đầu Tiểu Kiệt. Tiểu Kiệt đắc ý, vỗ ngực tự hào nói: “Ba thấy con thế nào?”

 

Nhìn bộ dạng phổng mũi của Tiểu Kiệt, Hoàng Tuấn Khải bật cười: “Giỏi lắm, ba sẽ thưởng lớn cho con”

 

Tiểu Kiệt nhảy cẵng lên, sung sướng nói: “Tuyệt!!!” — Thằng bé cười híp mắt, hả hê – “Vừa rồi ba không biết được ông chú kia đã tức giận đến mức nào đâu. Khi biết con muốn mua chiếc xe Bugatti, ông chú đó hét lên muốn thủng màng nhĩ con luôn. Ha ha, chắc bây giờ chú ấy đang đau khổ lắm cho mà xeml”

 

Hoàng Tuấn Khải cưng chiều ôm Tiểu Kiệt lên, thơm lên má thằng bé một cái, ánh mắt tràn ngập ý cười khen ngợi: “Không hổ danh là con trai của ba”

 

Hai ba con vui vẻ đùa giỡn một hồi, Tiểu Kiệt đột nhiên hỏi: “Ba ơi, sao ba lại bảo con đòi chú ấy mua quà thế?”

 

Nhắc đến chuyện này, gương mặt Hoàng Tuấn Khải hơi trầm xuống.

 

Sáng nay, anh biết Kiều Nhã Linh sẽ về Việt Nam nên đã đến sẵn sân bay đợi cô. Khi thấy cô bước ra, cảm xúc trong anh vô cùng kỳ lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK