Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em Đến Thiên Trường Địa Cửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 485

 

Vũ Thế Phong giả vờ không vui nói: “Một người đàn ông đi mua sắm cùng một người phụ nữ xinh đẹp, làm sao có thể để người ta trả tiền được”

 

Kiều Nhã Linh nhìn anh ta nói: “Nhưng dùng tiền của người khác tôi cảm thấy không thoải mái, với lại tôi cũng không phải quá túng thiếu, tôi có thể tự lo liệu cho bản thân được”

 

Ở Singapore cái gì cũng đắt, Kiều Nhã Linh biết để sống ở đây không dễ dàng gì, nhưng cô hoàn toàn có thể xoay sở được. Vũ Thế Phong đã giúp cô rất nhiều rồi, nếu giờ lại dùng tiền của anh ta, cô cảm thấy rất ái ngại. Vũ Thế Phong nghe cô nói vậy, trong lòng lại càng cảm thấy yêu thích cô hơn. Kiều Nhã Linh quả thực khác biệt so với những cô gái mà anh ta từng quen. Cô không hề ham vật chất, lại còn là người tự chủ, độc lập, có lòng tự trọng rất cao.

 

Vũ Thế Phong mỉm cười nói: “Được rồi, cứ coi như lần này anh đang lấy lòng em đi. Anh đang theo đuổi cô gái mình thích, vậy nên sẽ mua tặng cho cô ấy vài món đồ”

 

Vũ Thế Phong nói rồi kéo Kiều Nhã Linh vào một cửa hàng trang sức. Kiều Nhã Linh còn chưa kịp phản đối, chỉ có thể lúng túng để Vũ Thế Phong nắm tay mình đi.

 

Vũ Thế Phong là người ga lăng, đối với phụ nữ vô cùng phóng khoáng, không tiếc tiền bao giờ. Những cô gái từng cặp với anh ta đều được anh ta chu cấp từ đầu đến chân, không để họ thiếu thốn cái gì.

 

Đối với Kiều Nhã Linh, anh ta lại càng muốn cho cô một cuộc sống không phải lo nghĩ, cần gì có đó. Một phần Vũ Thế Phong muốn thể hiện bản thân với Kiều Nhã Linh, một phần anh ta muốn cô dựa dẫm ỉ lại vào mình.

 

Khi bước chân vào cửa hàng, Kiều Nhã Linh đã bị choáng ngợp bởi những món đồ trang sức lấp lánh tinh xảo vô cùng đẹp đẽ được trưng bày trong tủ kính.

 

Vũ Thế Phong chọn một đôi khuyên tai dài, ướm thử lên tai Kiều Nhã Linh, mắt anh ta lập tức sáng lên: “Em đeo khuyên tai rất hợp đấy”

 

Kiều Nhã Linh thử chiếc khuyên tai đó, quả thực vô cùng đẹp. Sau đó, Vũ Thế Phong còn chọn cho cô rất nhiều trang sức khác, tất cả đều trang nhã tinh xảo.

 

Kiều Nhã Linh bước đến quầy trưng bày nhẫn, bước chân hơi dừng lại. Cô bất giác sờ chiếc nhẫn “Bảo vệ’ trên tay, gương mặt cô trở nên ảm đạm. Lúc này, Vũ Thế Phong tiến về phía cô với một chiếc dây chuyền trên tay, anh ta mong đợi nói: “Nhã Linh, em thử chiếc vòng này xem nào”

 

Kiều Nhã Linh mỉm cười nhận lấy, cô có chút khó khăn khi đeo nó, thấy vậy Vũ Thế Phong lập tức giơ tay giúp cô. Vũ Thế Phong đứng ở sau lưng Kiều Nhã Linh, anh ta vén mái tóc cô về phía trước, để lộ cần cổ mảnh mai trắng muốt. Vũ Thế Phong không rời mắt khỏi cần cổ yêu kiều mềm mại của Kiều Nhã Linh. Anh ta chậm rãi đeo chiếc vòng bạc: lên cho cô, vuốt nhẹ nó. Sau đó, Vũ Thế Phong đột ngột cúi đầu xuống, đặt môi lên đó.

 

Trên vai có cảm giác ấm nóng tê dại, Kiều Nhã Linh giật mình quay người lại. Kiều Nhã Linh hoảng hốt chạm lên cổ mình, cực kỳ kinh ngạc và bối rối nhìn Vũ Thế Phong: “Anh làm gì thế?”

 

Ánh mắt Vũ Thế Phong vẫn chưa hết mê man, anh ta lúng túng nói: “Anh xin lỗi, anh không kìm lòng được”

 

Đối với Vũ Thế Phong, nơi quyến rũ nhất của phụ nữ chính là cần cổ.

 

Khi nhìn thấy cần cổ mảnh mai xinh đẹp của Kiều Nhã Linh, trái tim của anh ta đập mạnh, bản năng thôi thúc khiến anh ta không thể chống lại mà đặt môi mình lên đó. Kiều Nhã Linh không ngờ Vũ Thế Phong lại làm như vậy trước thanh thiên bạch nhật, cô vừa ngại vừa không vui, nói: “Lần sau anh đừng làm như vậy, tôi không thích”

 

Bị Kiều Nhã Linh phê bình, Vũ Thế Phong vô cùng tủi thân. Anh ta buồn bực nói: “Ai bảo cổ em quyến rũ như vậy làm gì, ai nhìn thấy cổ em mà không rung động thì kẻ đó không phải đàn ông!”

 

Kiều Nhã Linh đỏ mặt trừng mắt với Vũ Thế Phong: “Anh im miệng đi”

 

Nhìn bộ dạng ngại ngùng bối rối của Kiều Nhã Linh, Vũ Thế Phong bật cười vui vẻ: “Được rồi, được rồi, anh không nói nữa là được chứ gì”

 

Thoáng chốc Kiều Nhã Linh đã đến Singapore được một tháng. Kiều Nhã Linh rất nhanh làm quen với môi trường sống ở đây, lại có thêm Vũ Thế Phong ở bên cạnh bầu bạn, nên cô không hề cảm thấy cô đơn lạc lõng. Kiều Nhã Linh trở thành thư ký của Vũ Thế Phong tại công ty do anh ta mở ở Singapore.

 

Hai người không những nói chuyện hòa hợp, mà trong công việc lại càng ăn ý với nhau hơn. Hai người ở công ty luôn nói chuyện tán gẫu vui vẻ, ngày ngày lại cùng nhau đi làm, ăn cơm.

 

Mối quan hệ giữa càng thêm thân thiết, tình cảm của Vũ Thế Phong dành cho Kiều Nhã Linh cũng tăng thêm không ít.

 

Như mọi ngày, Kiều Nhã Linh đang chuẩn bị báo cáo cho cuộc họp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK