Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em Đến Thiên Trường Địa Cửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 117

 

Tuyết Phi chẳng cảm thấy cô ta làm gì sai cả, rõ ràng cô ta bị oan mà, sao tất cả mọi người đều đổ lỗi cho cô ta kia chứ.

 

Cô ta cũng rất sợ hãi khi thấy Hoàng Tuấn Khải nổi giận, sợ anh không thèm nhìn mặt mình nữa. Nhưng mỗi lần anh trách mắng cô ta đều rất vô lý, anh bênh vực Kiều Nhã Linh chăm chặp, không buồn để ý đến cảm nhận của cô †a. Trong mắt anh, người sai chỉ có mỗi cô ta mà thôi.

 

Tuyết Loan thở dài, nói: “Nghe lời chị, sau này đừng lúc nào cũng tìm đến anh ấy gây chuyện nữa. Em có muốn anh ấy không để ý đến cả hai chị em mình nữa không?”

 

“Nhưng em…”

 

Tuyết Loan ngất lời: “Chị không thể lúc nào cũng nói đỡ em được đâu, mối quan hệ giữa chị và anh ấy không thân thiết đến mức ấy, em cũng biết mà. Cách duy nhất để anh ấy không chán ghét em, là đừng làm phiền anh ấy nữa”

 

Không tìm đến anh, không được thấy anh mỗi ngày, chuyện này thực sự quá khó đối với Tuyết Phi. Làm thế nào cô ta có thể ngăn được nỗi nhớ da diết dành cho anh kia chứ?

 

Có ta chỉ muốn ở bên anh, nhưng đối với anh đó là sự phiền phức. Bây giờ để anh không ghét bỏ mình nữa, có lẽ phải làm như Tuyết Loan nói.

 

“Em biết rồi, em sẽ nghe lời chị” Tuyết Phi nhỏ giọng nói.

 

Tạm thời, cô ta sẽ không gây sự với Kiều Nhã Linh. Mặc dù chuyện ngày hôm nay khiến cô ta giận sôi người, nhưng vì Hoàng Tuấn Khải, cô †a sẽ nhẫn nhịn.

 

Nếu bây giờ Kiều Nhã Linh là giới hạn của anh, vậy thì cô ta sẽ không động vào nó. Nhưng tương lai không ai nói trước được điều gì, Tuyết Phi là người thù dai, cô ta không dễ dàng bỏ qua cho người tổn thương lòng tự trọng của mình.

 

Cô ta sẽ sớm đá văng Kiều Nhã Linh, thay thế vị trí của cô, đường đường chính chính trở thành người phụ nữ duy nhất của Hoàng Tuấn Khải.

 

Cô ta không tin một người có bao ong bướm vây quanh như Hoàng Tuấn Khải sẽ nhớ mãi không quên Kiều Nhã Linh. Chỉ cần kiên trì, Hoàng Tuấn Khải rồi cũng sẽ là của cô ta mà thôi.

 

“Được rồi, có gì chị sẽ gọi điện cho anh ấy một chút, bảo anh ấy đừng chấp nhặt với em. Chị chỉ giúp em được một lần thôi, nhớ đừng để những chuyện như thế này xảy ra thêm một lần nào nữa” – Tuyết Loan nói.

 

Tuyết Phi bu môi đáp: “Em biết rồi”

 

Tuyết Phi cúp máy, cơ thể đau rát nhắc nhở cô ta tình hình tồi tệ của mình hiện giờ. Tuyết Phi cúi đầu nhìn lại bản thân, cô ta nghiến răng, đạp ga lao thẳng đến bệnh viện.

 

Hoàng hôn dần buông xuống, đèn đường thắp sáng, sắc màu vàng vọt phủ lên người Kiều Nhã Linh. Kiều Nhã Linh đã rời buổi họp báo được một lúc lâu, nhưng cô không trở lại công ty mà đi lang thang trên đường. Kiều Nhã Linh chẳng quan tâm mọi chuyện sau đó xảy ra hỗn loạn như nào, trong lòng cô chỉ cảm thấy rất thỏa mãn. Cô cũng không để ý đến hậu quả, dù Tuyết Phi có làm gì, cô cũng sẽ vững vàng đáp trả. Đọc tại truyen3.one để ủng hộ chúng mình nhé!

 

Trước đó Kiều Nhã Linh đã gọi điện cho chị Bội, báo cáo công việc rồi gửi email cuộc phỏng vấn cho phòng truyền thông.

 

Rất nhanh sau đó, bài báo phỏng vấn độc quyền Tú Quỳnh đã được đăng tại ngay đầu trang chủ của Tôn Hoàng. Quả nhiên bài báo này thu hút rất nhiều người quan tâm, độ thảo luận cũng rất cao, Kiều Nhã Linh hài lòng, đọc bình luận.

 

Lướt qua loa một lúc, Kiều Nhã Linh bắt gặp một bài báo có tiêu đề: “Buổi họp báo của Tú Quỳnh: Người quản lý lớn tiếng sỉ nhục người khác”

 

Kiều Nhã Linh nhếch môi, lập tức ấn vào xem. Bên trong chụp mấy.

 

tấm ảnh Tuyết Phi đang chật vật nằm dưới đất, nửa người bị bỏng, bộ dạng vô cùng thảm hại. Người viết báo kể về những hành vi thô lỗ và cách ứng xử kém văn minh của Tuyết Phi.

 

Cô ta kêu gào ầm ĩ, nói năng bất lịch sự, còn xô ngã một vài nhà báo có mặt ở đó. Điều này đã ảnh hưởng rất xấu đến Tú Quỳnh, chẳng khác nào cô ta đang tự hất bát cơm của mình đi.

 

Kiều Nhã Linh kéo xuống dưới, nhìn thấy hàng ngàn bình luận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK