Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em Đến Thiên Trường Địa Cửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 438

 

Hoàng Tuấn Khải nhìn Vũ Khải Sơn cười đầy ẩn ý: “Không phải hai người họ là thanh mai trúc mã sao? Nghe nói quan hệ của cả hai vô cùng tốt, Hạ Mai cũng rất thích Vũ Thế Phong, đúng chứ?”

 

Vũ Khải Sơn bối rối nói: “Đúng là vậy, từ nhỏ hai đứa nó đã ở bên nhau, Hạ Mai quả thực có cảm tình với Thế Phong”

 

Hoàng Tuấn Khải hờ hững nói: “Vậy thì sao ông không tác thành cho hai người họ nhỉ? Tôi cảm thấy người dịu dàng nhu mì như Hạ Mai rất thích hợp với Vũ Thế Phong, cô ấy có thể cảm hóa được cậu ta cũng nên. Vũ Thế Phong lập gia đình bây giờ là hợp lý, tôi nghĩ ông nên sớm tính đến chuyện đó đi”

 

Hoàng Tuấn Khải muốn Vũ Thế Phong kết hôn với Hạ Mai, như vậy thì anh ta sẽ bị ràng buộc bởi hôn nhân, không thể nào ở bên Kiều Nhã Linh được nữa.

 

Vũ Thế Phong từng cười cợt anh không thể đem lại hạnh phúc cho Kiều Nhã Linh bởi vì phải lấy Tuyết Loan. Thế nhưng bây giờ mọi chuyện đã thay đổi rồi. Hoàng Tuấn Khải sẽ cho Vũ Thế Phong nếm mùi đau khổ, để cho anh ta biết, thế nào là muốn mà không có được.

 

Trái với suy nghĩ của Hoàng Tuấn Khải là Vũ Khải Sơn sẽ nhanh chóng đồng ý, ông ta ái ngại nói: “Chủ tịch Hoàng, tôi e là chuyện này không thể được”

 

Hoàng Tuấn Khải lập tức lạnh mặt, anh nhíu mày: “Ý ông là sao?”

 

Vũ Khải Sơn bất đắc dĩ nói: “Chuyện hai đứa nó thân thiết với nhau chỉ là ngày xưa, bây giờ xa cách đã lâu, tình cảm không còn như trước nữa. E là… khó mà đi đến hôn nhân được.”

 

Vũ Khải Sơn nhớ lại lời con trai nói, trong lòng vô cùng khó xử. Mặc dù khi đó ông đã giận dữ nhốt Vũ Thế Phong vào phòng, nhưng thật ra ông cũng cảm thấy con trai nói có phần đúng. Vũ Khải Sơn rất thương Hạ Mai, ông đối xử với cô như là con cái trong nhà, vậy nên mới muốn hai đứa lấy nhau. Thế nhưng Vũ Thế Phong không yêu con bé, lấy con bé về rồi làm khổ nó thì làm sao đây? Tính con trai ông nông nổi bốc.

 

đồng, lại đào hoa lăng nhăng, Hạ Mai nhất định sẽ chịu thiệt thòi khi ở bên nó.

 

Hoàng Tuấn Khải không ngờ Vũ Khải Sơn lại làm trái ý của anh, Hoàng Tuấn Khải đanh giọng: “Không có tình cảm thì dần dần bồi đắp, chẳng có chuyện gì là không thể! Tôi ra lệnh cho ông bắt Vũ Thế Phong kết hôn với Hạ Mai, càng nhanh càng tốt!”

 

Vũ Khải Sơn tái mặt nói: “Chủ tịch Hoàng… tôi không thể ép nó được. Không phải tôi chưa từng đề cập chuyện kết hôn với thằng bé, nhưng nó nhất quyết không đồng ý. Tôi sợ cứ cố chấp bắt hai đứa ở bên nhau, thì chỉ càng khiến chúng nó đau khổ. Phận làm cha làm mẹ, không ai muốn con mình chịu tổn thương cả. Tôi lại quý mến Hạ Mai như con, tôi không muốn con bé sống trong một cuộc hôn nhân không có hạnh phúc”

 

Hoàng Tuấn Khải trầm ngâm không nói gì, Vũ Khải Sơn thở dài, vẻ mặt vô cùng khó xử. Ông đương nhiên không muốn làm phật lòng Hoàng Tuấn Khải, nhưng ông mong anh có thể thông cảm cho ông, không bắt ông ép Vũ Thế Phong kết hôn với Hạ Mai nữa.

 

Vũ Khải Sơn đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này, cuối cùng đã thay đổi quyết định trước đó của bản thân. Ông lo cho Hạ Mai, thanh xuân của con gái chỉ có một lần, lấy không đúng người thì coi như hỏng cả đời bên nó.

 

Hoàng Tuấn Khải không ngờ Vũ Khải Sơn lại làm trái ý của anh, Hoàng Tuấn Khải đanh giọng: “Không có tình cảm thì dần dần bồi đắp, chẳng có chuyện gì là không thể! Tôi ra lệnh cho ông bắt Vũ Thế Phong kết hôn với Hạ Mai, càng nhanh càng tốt!”

 

Vũ Khải Sơn tái mặt nói: “Chủ tịch Hoàng… tôi không thể ép nó được. Không phải tôi chưa từng đề cập chuyện kết hôn với thằng bé, nhưng nó nhất quyết không đồng ý. Tôi sợ cứ cố chấp bắt hai đứa ở bên nhau, thì chỉ càng khiến chúng nó đau khổ. Phận làm cha làm mẹ, không ai muốn con mình chịu tổn thương cả. Tôi lại quý mến Hạ Mai như con, tôi không muốn con bé sống trong một cuộc hôn nhân không có hạnh phúc”

 

Hoàng Tuấn Khải trầm ngâm không nói gì, Vũ Khải Sơn thở dài, vẻ mặt vô cùng khó xử. Ông đương nhiên không muốn làm phật lòng Hoàng Tuấn Khải, nhưng ông mong anh có thể thông cảm cho ông, không bắt ông ép Vũ Thế Phong kết hôn với Hạ Mai nữa.

 

Vũ Khải Sơn đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này, cuối cùng đã thay đổi quyết định trước đó của bản thân. Ông lo cho Hạ Mai, thanh xuân của con gái chỉ có một lần, lấy không đúng người thì coi như hỏng cả đời.

 

Hoàng Tuấn Khải im lặng hồi lâu, vẻ mặt không rõ cảm xúc, anh cuối cùng lên tiếng: “Nghe nói, công ty ông đã đổ rất nhiều tiền để làm một bộ phim phải không?” – Hoàng Tuấn Khải nhếch miệng cười, tỏ ra tiếc nuối nói — “Bộ phim sắp lên sóng rồi, nếu xảy ra chuyện gì, chắc là công ty ông sẽ chịu thiệt hại nặng nề”

 

Cơ thể Vũ Khải Sơn vô thức run lên, ông ta siết chặt tay, ánh mắt hoảng loạn. Bộ phim mà Hoàng Tuấn Khải nói chính là một dự án phim được công ty ông ta rót vốn, thực hiện trong mấy năm trời, phí đầu tư nhiều không đếm xuể. Bộ phim sắp ra mắt vào cuối năm nay, được dự đoán sẽ là bom tấn càn quét phòng vé. Hoàng Tuấn Khải lấy bộ phim này ra đe dọa Vũ Khải Sơn, chẳng khác nào kề dao lên cổ ông cả.

 

Gương mặt Vũ Khải Sơn tái mét, ông ta lắp bắp nói: “Chủ tịch Hoàng…”

 

Hoàng Tuấn Khải ung dung ngả người trên ghế, thờ ơ nói: “Ông Vũ, ông hãy suy nghĩ cho kĩ, nếu chỉ vì một chuyện nhỏ mà công sức đổ sông đổ biển, vậy thì thật đáng tiếc.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK