Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em Đến Thiên Trường Địa Cửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 394

 

Tiểu Kiệt không ngừng làm nũng, lại còn nhìn Kiều Nhã Linh bằng ánh mắt cún con tội nghiệp. Tiểu Kiệt cứ dụi mặt vào cánh tay Kiều Nhã Linh, giọng nói non nớt xen lẫn van nài. Kiều Nhã Linh mềm lòng, không nỡ từ chối, cuối cùng đành giơ tay đầu hàng: “Thôi được rồi”

 

Tiểu Kiệt nhảy cẵng lên đây sung sướng, thằng bé nhanh nhẹn thay đổi màn hình bằng bức ảnh ba người họ, mải mê ngắm nhìn mãi rồi mới đưa lại cho cô.

 

Kiều Nhã Linh nhìn màn hình điện thoại của mình, không nén được tiếng thở dài. Thôi thì chiều theo ý Tiểu Kiệt một lần, chẳng bao lâu nữa có lẽ thằng bé sẽ không còn nhìn thấy cô nữa.

 

Kiểm tra sức khỏe xong xuôi, Tiểu Kiệt và Kiều Nhã Linh đều không có vấn đề gì. Lúc ra về là đầu giờ chiều, Tiểu Kiệt muốn đi chơi, thế là Kiều Nhã Linh quyết định đưa thằng bé đi đến vườn thú. Tiểu Kiệt vô cùng vui vẻ, trên đường đi nói cười không ngớt.

 

Tiểu Kiệt và Kiều Nhã Linh vừa mới xuống khỏi xe taxi thì có một chiếc xe ô tô thể thao màu xám bạc đỗ gần họ. Vũ Thế Phong từ trên xe bước xuống, trước ánh mắt kinh ngạc của Kiều Nhã Linh, nở nụ cười điên đảo chúng sinh: “Sao em lại ở đây?”

 

Kiều Nhã Linh vẫn chưa hết ngạc nhiên: “Tôi đưa Tiểu Kiệt đi khám sức khỏe, sau đó định đi chơi. Còn anh thì sao? Đừng nói anh định đến vườn thú một mình nhé?”

 

Vũ Thế Phong bật cười ha hả: “Em nghĩ anh nhàm chán vậy sao? Chả là đúng lúc đi qua đây, nhìn thấy em nên mới dừng lại một chút”

 

Vũ Thế Phong lúc này mới rũ mắt xuống nhìn Tiểu Kiệt, nhếch miệng nói: “Chào nhóc”

 

Tiểu Kiệt không thèm chào lại Vũ Thế Phong, ánh mắt rất không hoan nghênh nhìn anh ta. Vũ Thế Phong chính là người mấy ngày nay liên tục quấn lấy Kiều Nhã Linh, lúc nào cũng bày ra vẻ mặt thân thiết khiến người ta chán ghét. Tiểu Kiệt không có cảm tình với ông chú này, bởi vì Vũ Thế Phong đang muốn cướp Kiều Nhã Linh của cậu và ba cậu.

 

Tiểu Kiệt khó chịu ra mặt, hậm hực không để ý đến Vũ Thế Phong. Đọc tại truyen3.one để ủng hộ chúng mình nhé!

 

Vũ Thế Phong không hề bị thái độ ghét bỏ của Tiểu Kiệt làm cho ảnh hưởng, anh chỉ cười nói: “Nhóc mà cứ xị mặt ra như thế thì rất xấu trai đó.”

 

Tiểu Kiệt trợn mắt nhìn Vũ Thế Phong, đúng là ông chú đáng ghét!

 

Vũ Thế Phong không để ý đến Tiểu Kiệt nữa, ngẩng đầu nhìn Kiều Nhã Linh: “Tối nay em rảnh không? Anh muốn đưa em đi xem phim, trông sắc mặt em không được tốt lắm. Tối nay dành thời gian cho anh đi, anh muốn làm em vui, nhìn em như thế này cũng khiến anh buồn theo đó.”

 

Kiều Nhã Linh vì chuyện ngày hôm qua mà tâm trạng bị ảnh hưởng, sắc mặt kém hơn mọi ngày nhiều. Vũ Thế Phong lo lắng cho cô nên muốn mời cô đi chơi, thư giãn đầu óc.

 

Kiều Nhã Linh do dự, cô còn chưa kịp nói gì thì Tiểu Kiệt ở bên dưới kéo tay cô. Kiều Nhã Linh cúi đầu, Tiểu Kiệt nhìn cô bằng ánh mắt to tròn đầy mong đợi, vươn hai tay lên: “Mẹ ơi, bế con”

 

Kiều Nhã Linh mỉm cười dịu dàng, bế Tiểu Kiệt lên. Tiểu Kiệt lập tức ôm cổ Kiều Nhã Linh thật chặt, nhìn Vũ Thế Phong bằng ánh mắt thách thức. Ông chú này muốn đi xem phim cùng Kiều Nhã Linh sao?

 

Nằm mơ đi! Cậu còn lâu mới để Vũ Thế Phong cướp Kiều Nhã Linh của cậu. Dù Vũ Thế Phong là bạn của ba cậu, nhưng Tiểu Kiệt chẳng thể thích nổi ông chú ấy. Tiểu Kiệt không muốn Kiều Nhã Linh qua lại với kiểu người như Vũ Thế Phong, cậu nói: “Mẹ ơi chúng ta vào trong đi, con muốn xem gấu”

 

Kiều Nhã Linh nhìn Vũ Thế Phong vẫn đang ở bên, cười trừ nói: “Tẹo nữa mẹ đưa Tiểu Kiệt vào, bây giờ chú đang nói chuyện với chúng ta mà.

 

Vũ Thế Phong nhướn mày nhìn Tiểu Kiệt, thằng bé nghe Kiều Nhã Linh nói vậy thì xụ mặt, bực bội lườm Vũ Thế Phong. Vũ Thế Phong biết Tiểu Kiệt không thích mình, anh cũng chẳng ưa thẳng bé đó. Tiểu Kiệt lúc nào cũng quấn lấy Kiều Nhã Linh, vô cùng vướng chân anh ta. Kiều Nhã Linh lại còn rất quý mến thằng bé, Vũ Thế Phong vì vậy mà càng không có cảm tình với Tiểu Kiệt hơn. Vũ Thế Phong nở nụ cười rạng rỡ như thể chọc tức Tiểu Kiệt: “Người lớn đang nói chuyện, trẻ con xen vào như vậy thì không ngoan đâu”

 

Tiểu Kiệt phồng má: “Chú mới là người không ngoan, cháu và mẹ đang định đi chơi, tự nhiên chú tới đây làm gì?”

 

Kiều Nhã Linh lúng túng nhìn Vũ Thế Phong, cúi đầu nhắc nhở Tiểu Kiệt: “Tiểu Kiệt, con không được nói như thế”

 

Vũ Thế Phong nhếch miệng: “Đúng thế, cháu không được phép gân cổ cãi nhau với người lớn”

 

Tiểu Kiệt hừ một tiếng, tức giận trừng mắt với Vũ Thế Phong. Tiểu Kiệt cũng biết là không được cãi lời người lớn, nhưng ông chú này quá đáng ghét, cậu không thể nhắm mắt làm ngơ được.

 

Vũ Thế Phong là người xấu xa, tính tình thì cợt nhả không nghiêm túc, chẳng có điểm gì tốt cả. Tiểu Kiệt phải bảo Kiều Nhã Linh tránh xa Vũ Thế Phong mới được. Tiểu Kiệt thôi không đấu mắt với Vũ Thế Phong nữa, ôm cổ Kiều Nhã Linh thầm thì vào tai cô: “Mẹ, ông chú này không phải là người tốt đâu, chú ấy nói xấu ba đó.

 

Hừ, là bạn của ba mà lại làm như vậy, đúng là không đáng mặt làm đàn ông. Mẹ đừng qua lại với ông chú đó nữa, chú ấy nhất định có ý đồ với mẹ, con nhìn là biết!”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK