Mục lục
Ta Là Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Dương từ thế giới hắc ám cực độ trở lại thế giới ánh sáng, như ánh rạng đông chiếu rọi khắp nơi, như hy vọng lại tới, lý trí chỉ còn một chút nhanh chóng khôi phục, sau khi suy nghĩ thanh tỉnh chỉ cảm thấy trên người không chỗ nào không đau, lại cảm thấy toàn thân như bị xé nứt ra thành trăm ngàn mảnh.

Thậm chí cơn đau mỗi bộ vị đều cực kỳ rõ ràng, hiện trạng này khiến Vân Dương không khỏi thống khổ, rên rỉ một tiếng.

Cảm giác đau của mình sao lại tăng lên thế này?

Sau đó hắn nhanh chóng phát hiện, không phải chỉ cảm giác đau tăng lên mà là tất cả các cảm giác của mình tăng lên!

Lúc này hắn nhắm mắt lại, không cần dùng thần thức cũng có thể cảm giác được bên cạnh có mấy người, là nam hay nữ, thậm chí thể vị mỗi người, tư thế mỗi người, biểu lộ mỗi người, trình độ mạnh yếu...

Cảm giác trước mắt thậm chí còn rõ rệt hơn mở to hai mắt.

Lại điều động thần thức, xác nhận lại cảm giác bản thân, Vân Dương mới ngạc nhiên phát hiện lực lượng thần thức của mình lúc này đã như thoát thai hoán cốt, như có được sức mạnh, trong một khoảng cách có thể tuỳ ý mở rộng...

Còn không gian thần thức có vẻ đã lớn thêm ít nhất gấp đôi!

Thính lực cũng mạnh lên, khứu giác...

Nghĩ tới đây, Vân Dương lập tức ngửi thấy một mùi hôi thối mãnh liệt khiến người ta không muốn sống nữa, trong mùi thối kia còn lẫn cả mùi chua, mùi chát, còn có….

Mẹ nó… cái này chẳng phải mùi trên người mình?

Hắn mở to mắt, chỉ có điều khi vừa mở mắt, nào không biết thị lực mình cũng tăng cường...

...

Suy nghĩ xoay chuyển, Vân Dương thử vận chuyển huyền khí ở đan điền. Có điều vừa nghĩ, nhiều lắm chỉ hơi điều động, đã cảm giác huyền khí quanh người như núi kêu biển gầm lập tức toán loạn, nhanh chóng thông suốt toàn thân, chuẩn bị kỹ càng, vô luận tiến công phòng thủ liệu thương đều vận chuyển hài lòng như ý...

Quả nhiên nghĩ cái là đông, hoàn toàn không có thời gian chậm trễ!

Thậm chí ngay cả tốc độ cũng nhanh hơn nhiều?

Tăng gấp đôi, thậm chí nhiều hơn?

Vân Dương lại lập tức phát hiện… Thân thể mình có vẻ lại khai mở hai khiếu huyệt...

Giờ đã khai mở...

- Mẹ nó, giờ ta đã mở khoảng 20 khiếu huyệt rồi nhỉ…

Vân Dương thầm nghĩ:

- Trước đó trời sinh khai cửu khiếu đã là tuyệt thế thiên tài… Giờ không biết nên tính sao?

Sau khi kiểm tra một hồi, Vân Dương phát giác tu vi huyền khí bản thân sau vụ huấn luyên ma quỷ này cũng tiến một bước dài.

Bản thân rõ ràng chỉ vừa mới đột phá lên Thánh Giả cấp một không bao lâu, thế nhưng đã sắp đạt tới đỉnh phong!

Mới qua mấy ngày?

À, đúng rồi, giờ cách thời điểm vừa huấn luyên bao lâu?

Vân Dương lúc này hoàn toàn không có cảm nhận về thời gian, ngay chút cảm giác mơ hồ cũng không. Dù sao lúc đó huấn luyện bị phong bế lục thức, thần thức, không còn bất cứ cảm giác gì, tới cuối cùng Vân Dương chỉ còn một suy nghĩ không muốn từ bỏ giữ tỉnh táo ở trong đầu mới chống đỡ được, tất cả những thứ khác đều bị bỏ qua!

Vân Dương kinh ngạc về biến hoá của bản thân, sau khi tu vi thăng tiến rất nhiều cũng cực kỳ chấn động, nhưng lại phát hiện có khá nhiều ánh mắt tập trung trên người mình. Tám người Sử Vô Trần cùng nhìn mình, ánh mắt như đang nhìn thần tiên, đầy tôn kính và bái phục.

Trong đó… Còn ba kẻ rõ ràng là người xa lạ…

Ba người chưa bao giờ thấy mình cũng bái phục, thế là sao? Tôn kính, càng khó hiểu?

Thế nhưng Vân Dương cũng nhìn ra, ba người này, không hẳn là toàn bộ tám người đều tôn kính bái phục từ tận sâu trong nội tâm, hoàn toàn không chút khoa trương giả bộ.

Thế nhưng càng thế, hắn càng thấy khó hiểu.

Thấy hắn cuối cùng cũng tỉnh lại từ trạng thái điều tức hồi phục sau ma luyện từ địa ngục, tám người cùng đồng thanh:

- Lão đại!

Vân Dương gãi đầu, vẻ mặt ngây ngốc.

Mọi người chỉ cùng huấn luyên một hồi, sao lại cam tâm tình nguyện nhân ta làm lão đại?

Có quá trẻ con không?

Thiên Tàn Thập Tú tuyệt không phải hạng dung tục, bọn học có thanh danh như vậy, còn trải qua bao đãi ngộ bất công như vậy, tất nhiên mỗi kẻ đều tâm tính kiên nghị kiệt ngạo bất tuân? Sao lại dễ dàng thu phục như vậy được?

Đối với Thiên Tàn Thập Tú, Vân Dương đã sớm bố trí vô số biện pháp lập uy, kể cả vạn nhất bọn họ kết bè kết đảng cách ly quyền lục bản thân nên ứng đối ra sao, thậm chí có cả sách lược quyết liệt cực đoan...

Nhưng giờ xem ra, có vẻ đều không dùng tới rồi...

Chẳng những không cần quyết liệt cực đoan, ngay cả lôi kéo cơ bản nhất, thu phục nhân tâm cũng không cần dùng!

Mặc dù tới giờ Vân Dương luôn tự thấy mình cực cao, chưa từng coi thường bản thân, nhưng vẫn không tự tin tới mức người ta vừa mới gặp đã sùng bái tới cúi đầu quỳ lạy.

Nhất là đám người này rõ ràng còn nguyên vẻ kiệt ngạo bất tuân, thế nhưng khi đối mặt với chính mình đều lộ vẻ bội phục tận sâu trong nội tâm. Ừm, nhất là bội phục, còn cả biểu lộ “mặc cảm” hết sức rõ ràng kia nữa.

Đủ loại phản ứng khiến Vân Dương càng lúc càng thấy không hợp lý… Nếu chỉ luận huyền khí, có vẻ tám tên này đều mạnh hơn mình...

Lần huấn luyện như địa ngục này đương nhiên khiến mình tiến bộ nhiều, nhưng mấy tên trước mắt cũng tiến bộ cơ mà, sao lại nhìn mình như thế?

Mặc dù cảm giác được ngưỡng mộ này rất tốt, rất thoải mái!

- Biểu hiện quả thật đều rất không tệ!

Đổng Tề Thiên thản nhiên khen ngợi.

Đây là hắn rất cố gắng áp chế tâm trạng của mình, bình ổn lại tâm tính muốn nhảy cẫng lên mới, khống chế được tốc độ nói của mình ở mức độ lớn nhất. Nói ra câu này phải cố gắng biểu đạt thái độ lạnh nhạt, khinh thường không thèm chú ý.

Nhưng vẫn không kiềm lòng được nói ra bốn chữ “đều rất không tệ”, bộc lộ tiếng lòng của hắn.

Đổng Tề Thiên vốn muốn nói: “biểu hiện như vậy là quá bình thường”, nhưng cảm giác mình nói không nên lời.

Hắn chung quy vẫn là người có thân phận, không nguyện ý gạt bỏ lương tâm, ăn nói bừa bãi...

Chín người cùng ngẩng đầu nhìn về phía Đổng Tề Thiên, chờ hắn giải thích.

Chín người đều không phải kẻ ngu, Đổng Tề Thiên dùng phương pháp này ắt có dụng ý của hắn. Mà đám người cũng quả thật nhận được chỗ lợi từ phương pháp tàn khốc này.

Trong đám người này, Quách Noãn Dương tu vi cao nhất trực tiếp dựa vào lần huấn luyện tàn khốc này đột phá tu vi đã kẹt hai năm tại Thánh Giả cấp một đỉnh phong, chính thức đặt chân lên Thánh Giả cấp hai.

Nếu nói hành động này của Đổng Tề Thiên không có thâm ý, mọi người tuyệt đối không tin.

- Thủ pháp ta thực hiện trên người các ngươi tên là Cực Thiên Chi pháp, chính là một bí mật bất truyền của sư môn chúng ta, chỉ khi bản môn lựa chọn đệ tử nội môn mới sử dụng pháp môn này. Đệ tử thân mang pháp này bất luận tư chất, tính bền bỉ, sức chịu đựng, tiềm lực đều sẽ phát huy cực kỳ tinh tế và trực quan trong lần ma luyện này! Bởi vì sau khi tất cả các giác quan đều bị phong bế, thứ còn kiên trì chỉ có bản tính bản năng bản ngã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK