Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên bản chất vẫn là vì trị bệnh cứu người.

Lâm Thanh Đàn chưa từng nghĩ tới chuyện gia nhập tông môn, không kịp chuẩn bị gì nên bây giờ hỏi cô đáp án thì cô cũng nói không ra được.

Lục Vân cũng không thúc giục mà an ủi: “Không có gì đâu chị hai, em hỏi như vậy thôi, chờ chị đến Đan Dương Tông một chuyến mới quyết định cũng không muộn.”

Nhất định phải đi đến Đan Dương Tông, cũng nhất định phải lấy được tâm pháp Thanh Đế, hơn nữa còn phải nhanh.

Một là vì Lục Vân không đành lòng nhìn Lâm Thanh Đàn đau đớn nữa.

Hai là vì nếu là mỗi lúc trời tối Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh đều chạy ra thì khó tránh khỏi sẽ hấp dẫn càng nhiều tu luyện giả, đây là một phiền toái lớn.

Còn đến lúc đó muốn trở thành đệ tử của Đan Dương Tông không thì phải xem ý của Lâm Thanh Đàn, nếu cô không chịu thì Đan Dương Tông cũng không dám làm gì cô.

Có Sát Thần Lục Vân này che chở thì ai dám ép chị hắn làm chuyện gì trái ý muốn chứ?

Jesus đến cũng không được!

Lâm Thanh Đàn trở về đã báo chuyện xảy ra đêm nay cho Diệp Khuynh Thành, mỗi lần cô không quyết định chắc chắn được điều gì thì sẽ trưng cầu ý kiến của chị cả.

Lúc này Diệp Khuynh Thành mới biết thì ra mấy đêm nay Lâm Thanh Đàn ở lại Hạnh Lâm Đường không phải vì nghiên cứu phương thuốc mới, mà là do Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh làm mình đau đớn quá, không nghĩ để các chị em lo lắng.

Diệp Khuynh Thành trầm mặt, đau lòng mắng một câu: “Lâm Thanh Đàn, em thật là đần! Về sau nếu xảy ra chuyện như vậy nữa mà dám gạt chị thì đừng trách chị không nhận em là em.”

Lâm Thanh Đàn vội vàng nói xin lỗi, dỗ dành thật lâu mới khiến sắc mặt Diệp Khuynh Thành hơi đẹp lên một chút.

Hai người lại bàn tới vấn đề Đan Dương Tông.

Diệp Khuynh Thành trầm mặc một hồi rồi đột nhiên kéo Lâm Thanh Đàn đến phòng, đóng cửa lại để tránh bị Lục Vân nghe lén.

Chị em các cô muốn nói tâm sự mỏng với nhau.

“Chị cả, chị muốn nói gì với em mà thần thần bí bí vây?”

Sau khi vào phòng, Lâm Thanh Đàn kinh ngạc hỏi Diệp Khuynh Thành, chỉ thấy Diệp Khuynh Thành nghiêm túc hỏi ngược lại: “Em cảm thấy Tiểu Lục Vân thế nào?”

“Ừm?” Vấn đề này làm Lâm Thanh Đàn sửng sốt, Tiểu Lục Vân luôn đứa em trai các cô thích nhất, đương nhiên cái gì cũng là ưu điểm.

Sao chị cả đột nhiên hỏi vấn đề kỳ quái như thế?

Diệp Khuynh Thành nói: “Chị đang nói đến phương diện thiên phú tu luyện.”

“Thiên phú tu luyện…” Lâm Thanh Đàn nhăn mày liễu lại rồi trả lời: “Thiên phú tu luyện của em trai rất lợi hại, chúng ta có thể trở thành tu luyện giả cũng là nhờ phúc của em ấy.”

Mặc dù các cô trở thành tu luyện giả không lâu, nhưng có thể cảm giác được thiên phú tu luyện của Lục Vân cực kỳ đáng sợ, nếu không không có khả năng đạt tới thành tựu như vậy khi mới hơn hai mươi tuổi.

Nhất là đêm qua Lục Vân dễ dàng đánh giết tu luyện giả Kim Đan Kỳ đã chứng minh thực lực của hắn vô cùng vô cùng mạnh.

Sao Lâm Thanh Đàn lại nhìn không ra được chứ.

“Vậy thì đúng rồi.” Diệp Khuynh Thành bỗng nói: “Em cũng biết Tiểu Lục Vân có thiên phú tu luyện rất lợi hại, tương lai em ấy có thể đạt được thành tựu ra sao thì không ai thể dự đoán được, nhưng mà —— “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK