Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thẩm Tử Hiên! Có phải em muốn chết rồi không?”

Brừm brừm!

Trước khi Thẩm Tĩnh Nghi ra tay, Thẩm Tử Hiên đã vội vàng vặn ga con Ghost Fire xông ra ngoài.

Đối với Thẩm Tĩnh Nghĩ, cảm giác chờ đợi này thật sự dày vò.

Cô ta không chỉ hy vọng Thẩm Tử Hiên có thể kiềm chế bớt tính ham chơi, ở nhà ngoan ngoãn giúp ba quản lý công việc kinh doanh của gia đình mà còn hy vọng ngày mai Lục Vân sẽ tới Thẩm gia cầu hôn.

Vì vậy, sau một hồi đấu tranh mâu thuẫn trong lòng, cuối cùng bên thứ 2 đã thắng.



“Thẩm Tử Hiên, nếu như em thua thì đừng trách chị cắt đứt quan hệ chị em với em.”

Mặc dù cô ta biết cuộc đua đã trôi qua hơn 10 phút và Thẩm Tử Hiên không thể nghe thấy nhưng cô ta vẫn hét về phía hai người vừa phi xe đi.

Tuy nhiên ngay khi Thẩm Tĩnh Nghi vừa hét lên xong, phía trước đột nhiên truyền tới một tràng cười sảng khoái: “Này, mỹ nữ Tĩnh Nghi, cô vừa nói gì, cô muốn cắt đứt quan hệ chị em với Thẩm Tử Hiên sao?”

“Ờ…”

Thẩm Tĩnh Nghi nhìn kỹ lại thì cảm thấy vô cùng chán nản. .

||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Tam Giới |||||

Người về đích trước là Lục Vân.

Thẩm Tử Hiên đã thua.

Nhưng mà sao tốc độ của Lục Vân nhanh vậy?

Mặc dù Thẩm Tĩnh Nghi đã từng đi xe đạp của Lục Vân nhưng Lục Vân cũng không cho cô ta thấy tốc độ của chiếc xe đạp vào lúc đó. Vì thế, cô ta cũng chỉ biết rằng Lục Vân đi với tốc độ rất ổn định mà không hề biết rằng hắn đi cực nhanh.

Đợi đã…

Chẳng lẽ nửa đường hắn bị Thẩm Tử Hiên bỏ xa, biết là không thắng được nên mới tự nguyện quay về?

Đúng vậy!

Nhất định là như vậy!

Bởi vì một người bình thường làm sao có thể dùng xe đạp để hoàn thành một quãng đường dài như vậy chứ? Huống chi đây cũng chỉ là một chiếc xe đạp bình thường, e rằng ngay cả tay đua chuyên nghiệp cũng không thể làm được điều đó.

Mặc dù Thẩm Tĩnh Nghi biết Lục Vân là tu luyện giả nhưng lại không hề biết rằng chiếc xe đạp đó là một pháp khí. Nếu như biết được thì cô ta sẽ không ngạc nhiên như vậy.

“Lục Vân, tôi hiểu tâm ý của anh.”

Thẩm Tĩnh Nghi đột nhiên bước tới, kiễng chân và hôn lên môi Lục Vân. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng với vẻ quyến rũ khó cưỡng.

Cô ta nghĩ rằng Lục Vân biết bản thân sẽ thua nhưng lại vẫn đồng ý so tài với Thẩm Tử Hiên. Có lẽ ý định ban đầu của hắn vẫn là ngày mai tới Thẩm gia cầu hôn nhưng ngại nói ra nên mới làm vậy.

Nếu như Lục Vân biết được ý nghĩ của cô ta thì chắc chắn hắn sẽ nói mỹ nữ, nội tâm của cô thật phong phú.

Chưa nói tới chuyện đó nhưng đôi môi xinh đẹp thực sự có mùi thơm đặc biệt.

Lục Vân suy nghĩ một cách cẩn thận về chuyện này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK