Không lâu sau ánh mắt hắn lại phát lạnh.
Có khí tức lạ.
Khí tức của tu luyện giả đang tới gần nơi này, hiển nhiên là vì cái Thanh Đỉnh đó.
“Tìm được Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh rồi!” Bên ngoài vang lên một giọng nói kích động.
Giọng nói này khá quen tai.
Ánh mắt của Lục Vân khá rét lạnh, hắn đi đến ban công lầu hai rồi nhìn xuống phía dưới, nhờ đèn đường mà hắn thấy rõ được mấy thanh niên nam nữ.
Trong đó có một đôi nam nữ mà Lục Vân đã từng gặp ở Thiên Sáp Phong.
Chính là Lăng Phong và cô gái áo xanh kia.
Khi hai người thấy rõ diện mạo của Lục Vân thì cùng sửng sốt, Lăng Phong kinh ngạc nói: “Sao lại là tên này? Chẳng lẽ Thanh Đế Huyền Hỏa đã đỉnh nhận hắn làm chủ rồi?”
Cô gái áo xanh thu lại vẻ mặt kinh ngạc mà lắc đầu nói: “Chắc không phải đâu, sư tôn từng nói Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh chia thành hai đỉnh Âm Dương, đây là âm đỉnh nên chỉ nhận phụ nữ làm chủ, chắc trong phòng còn có một người phụ nữ.”
“Vậy thì dễ thôi, để người phụ nữ kia ra nói chuyện.”
Lăng Phong cười lạnh một tiếng rồi bá đạo nhảy lên, chuẩn bị nhảy lên ban công kéo người phụ nữ trong phòng ra.
Nhưng hắn ta vừa hành động thì lại nghe Lục Vân quát lạnh một tiếng: “Cút!”
Lăng Phong lơ lửng giữa không trung mà nhìn chằm chằm Lục Vân trên ban công, khóe miệng hơi nhếch lên: “Không tệ đâu thằng ranh, cũng to gan lắm, dám bảo ông đây cút, ông đây không cút đấy thì mày làm gì được ông?”
Trên mặt hắn ta tràn đầy vẻ trêu tức.
Trước đó ở Thiên Sáp Phong, hắn ta đã chuẩn bị dạy cho Lục Vân một trận, nếu không phải cô gái áo xanh ngăn cản thì Lục Vân nhất định đã biến thành vong hồn dưới tay hắn ta rồi.
Không ngờ hôm nay lại trùng hợp đụng phải.
Lúc này không chỉ có thể mang Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh về mà còn cướp được thanh kiếm trong tay Lục Vân, đỡ tốn thời gian công sức, thật là vẹn cả đôi đường.
Cô gái áo xanh nhíu mày quát: “Lăng Phong, anh xuống trước đi, nhất định Mộc trưởng lão cũng cảm nhận được khí tức của Huyền Hỏa đỉnh, chắc rất nhanh sẽ chạy tới, anh an phận một chút!”
Cô gái áo xanh cảm thấy khá lo lắng.
Lục Vân này có một thanh bảo kiếm mà còn có quan hệ với người nắm giữ Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh, bảo sau lưng hắn không có thế lực lớn nào thì cô gái áo xanh không tin.
Lăng Phong lại không suy xét nhiều như vậy, nghe cô gái áo xanh muốn ngăn cản mình nữa thì lập tức lộ vẻ không vui.
“Chỉ dạy hắn một trận mà thôi, không ảnh hưởng gì cả.” Lăng Phong không để ý đến lời khuyên can của cô gái áo xanh mà bước đi trên không trung chậm rãi tới gần ban công lầu hai: “Thằng ranh, kiếm của mày đâu, rút ra đi, đừng nói tao hà hiếp mày!”
Tâm tình lúc này của Lục Vân thật sự không tốt.
Chị hai đang đau đớn trong đó, hắn thực sự không muốn lãng phí thời gian với những người này.
“Cho các người ba giây, biến mất khỏi mắt tao, nếu không giết không tha!” Trong mắt Lục Vân hiện ra một tia sát khí.
Hắn bực bội là muốn giết người!