Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Lão chậm rãi nói: “Hắn đã leo lên tầng thứ tám, xem thử ma tính của hắn lớn bao nhiêu rồi quyết định có nên tru sát hay không.”

Nếu như ma tính của Lục Vân không lớn, chỉ cần hắn chịu từ bỏ tu luyện ma công thì kỳ thật vẫn có khả năng cứu vớt.

Mà muốn biết rốt cuộc ma tính của Lục Vân lớn đến mức nào thì cần để hắn triệt để mất khống chế, càng tiếp cận linh hỏa thì càng dễ làm hắn mất kiểm soát.

Cốc Thanh Sơn trầm mặc một lát.

Kỳ thật ông không tán thành cách làm của Lưu Lão, ông cảm thấy chỉ cần là tu ma giả thì dù ma tính như thế nào cũng phải chém giết mới đảm bảo không có hậu hoạn.

Nhưng thân phận của Lưu Lão không đơn giản.

Trước khi Cốc Thanh Sơn trở thành Tông Chủ Đan Dương Tông thì người giữ tháp đã tồn tại, nói cách khác vai vế của Lưu Lão còn cao hơn Cốc Thanh Sơn.

Cốc Thanh Sơn trầm ngâm một lát rồi nói với Mộc Bình bên cạnh: “Cô đi thông báo với mấy trưởng lão khác, chuẩn bị sẵn sàng mở ra đại trận hộ sơn, tôi đợi ở đây thêm một lát.”

Điều này đã cho thấy thái độ của ông, lại không đến mức bất kính với Lưu Lão.

“Đã rõ!” Mộc Bình biết việc này không thể trì hoãn nên cấp tốc rời khỏi Đan Dương Tháp rồi báo chuyện này cho mấy vị trưởng lão khác, chuẩn bị sẵn sàng Tru Ma vào bất cứ lúc nào.

Tầng thứ tám Đan Dương Tháp.

Hai mắt Lục Vân hiện lên từng điểm đỏ rực, trên người toả ra khí tức thô bạo, mạnh hơn ở tầng thứ bảy không chỉ mười lần.

Hắn vẫn không chú ý đến Đan Đỉnh của tầng này, bởi vì không có hứng thú.

Điều thật sự hấp dẫn Lục Vân leo lên là ngọn lửa kia, càng đến gần thì khát vọng trong lòng hắn càng mạnh.

Hắn có dự cảm ngọn lửa kia có tác dụng rất lớn đối với mình.

Cho nên rất nhanh Lục Vân đã từ tầng thứ tám leo đến tầng thứ chín, sau đó lại từ tầng thứ chín đến tầng thứ mười, khí tức thô bạo suýt đã làm hắn mất khống chế.

Tầng thứ mười chỉ có một cái Đan Đỉnh tản ra hào quang màu đỏ thắm, phẩm chất cao hơn Đan Đỉnh ở tầng thứ chín gấp trăm lần.

Đây đã là cái đỉnh có phẩm chất cao nhất trong Đan Dương Tháp.

Nhưng Lục Vân vẫn không thèm nhìn đến.

Hắn chỉ một lòng nghĩ đến tầng mười một, bởi vì ngọn lửa kia đến từ tầng mười một.

Sự thô bạo và khát vọng trong lòng Lục Vân cùng bộc phát, cấp tốc dâng lên tới cực điểm.

Ầm!

Khi hắn bước vào tầng mười một của Đan Dương Tháp thì bước chân đột nhiên lắc lư một cái, thân thể cũng không ngừng run rẩy.

Xuyên qua đôi mắt đỏ ké, Lục Vân trông thấy trước mặt lơ lửng một ngọn lửa màu đỏ, nhiệt độ của nơi này cực kỳ khủng bố, cho dù là Kim Đan Kỳ đại viên mãn cũng không chịu nổi.

Nhưng Lục Vân lại leo lên một cách quỷ dị.

Trên người hắn sớm đã không còn mảnh vải che thân, cả người đỏ bừng.

Mỗi một tấc làn da đều đang rướm máu ra ngoài, cơn đau như bị xé rách và thiêu đốt điên cuồng cắn nuốt Lục Vân, nhưng hắn lại không cảm giác được gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào ngọn lửa kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK