Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Diệc Tuyết đem những gì lúc trước Tiêu Thấm nói với cô ấy, tường thuật lại.

Đệ tử của Đạo sĩ Thiên Huyền Tử?

Mọi người trong Long gia nghe thấy điều này, lập tức lấy lại tinh thần, Long Xuyên hưng phấn cúi người xuống nói: “Lục tiên sinh, mời vào trong.”

Từ sớm họ đã nhìn thấy Lục Vân, mặc dù có chút nghi hoặc nhưng không chút lưu luyến hỏi, mà hỏi Long Diệc Tuyết về cơ duyên kia, lúc này họ mới nhận ra rằng chàng trai trẻ này chính là đệ tử của đạo sĩ Thiên Huyền Tử.

Nếu là đệ tử của đạo sĩ Thiên Huyền Tử, chắc hẳn y thuật của hắn cực kỳ cao minh.



Long Xuyên tự nhiên không dám thất lễ.

Lục Vân khoát tay nói: “Ngồi thì không cần, dẫn tôi đi xem bệnh nhân trước đi!”

Long Xuyên nghe Lục Vân nói lời này, lập tức gật đầu như trống lắc, nói: “Lục tiên sinh mời bên này.”

Long Xuyên dẫn Lục Vân đến phòng của cha ông ấy, Long Thuyên.

Long Thuyên chỉ còn lại hơi thở tàn, tuy không nói được nhưng mắt vẫn cử động được, tai vẫn nghe được.

Long Xuyên đem thân phận của Lục Vân nói cho Long Thuyên biết, Long Thuyên chớp chớp mắt, giống như muốn bày tỏ sự hoan nghênh với Lục Vân.

Long Xuyên nói: “Ba, Lục tiên sinh nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho người.”

Nói xong, ông ấy tránh sang một bên, quay người hướng về Lục Vân cung kính hành lễ, nói: “Lục tiên sinh, xin mời.”

Lục Vân gật đầu nói: “Các người đi ra ngoài trước đi, để Long Diệc Tuyết ở lại giúp tôi một tay là được.”

“Được.”

Long Xuyên không dám làm trái lời, đuổi mọi người ra khỏi phòng, ngữ khí trịnh trọng nói với Long Diệc Tuyết.: “Nhất định phải nghe theo lời dặn của Lục tiên sinh, Lục tiên sinh bảo con làm cái gì, liền làm cái đó, hiểu chưa?”

Long Diệc Tuyết gật đầu.

Long Xuyên nói xong liền rời khỏi phòng.

Lục Vân nhìn Long Diệc Tuyết, cười nói: “Không cần khẩn trương, chẳng qua là cần cô giúp tôi một chuyện, cùng tôi giải đáp một tình huống cũng không phải chuyện đại sự gì.”

Lúc này Long Diệc Tuyết mới thở hắt ra một hơi.

Cô ấy không biết gì về phương diện y học, sợ bản thân sẽ biến khéo thành vụng, nghe Lục Vân nói thế, mới thầm yên tâm.

Lục Vân tiến lên giúp Long Thuyên bắt mạch, đặt ba ngón tay lên động mạch, dẫn chân khí men theo kinh mạch của ông ta để kiểm tra tình hình trong cơ thể.

“Kinh mạch xoắn xuýt rối loạn, hơn nữa bên trong cơ thể tất cả đều máu tụ, còn có một loại độc tố màu tím sẫm bám vào vị trí gần tim, ông nội cô có thể sống đến bây giờ đã là một kỳ tích.” Lục Vân chậm rãi nói.

Long Diệc Tuyết đáp: “Từ lâu ông nội tôi đã bị trúng độc, ban đầu cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng sau khi cùng Bạch Long Vương đại chiến độc tố liền di chuyển đến vị trí gần tim.”

Nói xong, mặt mũi cô ấy trở nên vô cùng khẩn trương, hỏi: “Lục tiên sinh, anh có thể chữa khỏi bệnh cho ông nội tôi không?”

Lục Vân tự tin cười nói: “Loại độc này đối với tôi căn bản không là gì cả, chữa khỏi cũng không thành vấn đề.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK