Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi dạy cho Dương Quân một bài học, Mã Tam gia suy nghĩ một hồi rồi đưa thứ gì đó bằng cả hai tay cho Lục Vân: “Tiền bối, đây là lệnh bài của Hắc Long Hội, là đại diện cho quyền lực cao nhất của hội chúng ta. Hy vọng tiền bối hãy nhận lấy nó.”

Hắc Long Lệnh?

Lục Vân nhìn thấy thứ mà Mã Tam Gia trình lên bằng hai tay thì lập tức không vui, xụ mặt nghiêm trang nói: “Mã Tam Gia, ông có ý gì, tôi là người đứng đắn, ông làm vậy không phải đang ăn mòn linh hồn tôi sao?”

Mã Tam Gia lăn lộn trong thế giới ngầm, Hắc Long Hội chính là bang phái ông ta sáng lập, hiện giờ ông giao Hắc Long Lệnh đại diện cho quyền lực tối cao của bang phái cho Lục Vân, còn không phải đang kéo Lục Vân xuống nước sao?



Về sau nếu để người ta thấy, còn tưởng rằng Lục Vân cũng là xã hội đen!

Mã Tam Gia thấy Lục Vân không vui thì suýt tè ra quần, vội giải thích: “Tiền bối, ngài hiểu lầm ý của tôi rồi, tôi giao Hắc Long Lệnh cho ngài không có ý khác, chỉ vì giúp ngài tránh đi một ít xung đột không cần thiết mà thôi.”

Hắc Long Hội có đông đảo thế lực chi nhánh, giữa họ cũng không hòa thuận mấy, nhưng nếu phe nào không có mắt nhảy ra mạo phạm Lục Vân thì Mã Tam Gia thật sự có một vạn cái mạng cũng không đủ đền tội.

Nhưng có Hắc Long Lệnh rồi thì khác, chỉ cần về sau Lục Vân gặp phiền phức, cứ lấy Hắc Long Lệnh ra thì đám người trong Hắc Long Hội không dám tiếp tục trêu chọc Lục Vân, có thể tránh đi rất nhiều phiền phức.

Nghe Mã Tam Gia giải thích một hồi, Lục Vân cảm thấy cũng khá có lý.

Trên người hắn có một Thiên Sáp Lệnh, nhưng người trong thế tục không mấy ai biết được Thiên Sáp Lệnh, đặc biệt là ở tỉnh Giang Nam, phỏng chừng trừ Võ Minh ra thì Thiên Sáp Lệnh chỉ là một lệnh bài vô dụng.

Hắc Long Lệnh thì khác, ở tỉnh Giang Nam không ai không biết Hắc Long Hội, không người ai biết Mã Tam Gia, cho nên cầm khối lệnh bài này thật sự có thể giải quyết không ít phiền phức.

Mặc kệ có dùng tới hay không, cầm lấy cũng tốt hơn không có.

Lục Vân ngẫm nghĩ một hồi rồi duỗi tay nhận lấy Hắc Long Lệnh, nói: “Cầm Hắc Long Lệnh không có nghĩa là tôi là người của Hắc Long Hội, giống như ông đã nói, có lệnh bài này thì có thể tránh đi rất nhiều xung đột không cần thiết.”

“Tôi hiểu, tôi hiểu!” Trên trán Mã Tam Gia ứa ra mồ hôi lạnh, vội vàng cúi đầu khom lưng nói.

Ông ta giao Hắc Long Lệnh cho Lục Vân chủ yếu là vì suy xét cho bản thân, một mặt là lo lắng người phía dưới lỗ mãng, đụng chạm đến Lục Vân, mặt khác cũng không muốn làm mình thiệt thòi.

Bằng không mỗi lần xung đột thì mình phải vội vàng qua xin lỗi, vậy thì mệt mỏi biết chừng nào!

Vị tiền bối tu luyện giả này vừa nhìn là biết không phải người an phận!

….

Hai người đi vào Thẩm gia.

Thẩm Kim Hoa nhiệt tình đón Lục Vân đi vào, tự cho là kín đáo mà nháy mắt với Thẩm Tĩnh Nghi, Thẩm Tĩnh Nghi lập tức hiểu ý ông ta, nhoẻn miệng cười nói với Lục Vân: “Đi đường chảy mồ hôi nhiều quá, tôi đi tắm rửa một cái nha!”

Lục Vân: “…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK