Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đừng nhìn bề ngoài hắn thong dong như vậy, thật ra trong lòng hắn cũng căng thẳng không kém gì Lạc Ly.

Đặc biệt là khi Lạc Ly đột nhiên không giãy dụa nữa, nằm im như một con cừu nhỏ ngoan ngoãn cộng với biểu cảm kia nữa, thật sự rất hấp dẫn.

Lục Vân suýt nữa đã không nhịn được.

Sau khi Lục Vân chạy ra khỏi phòng, Lạc Ly thất thần ngồi đó, trong lòng đột nhiên hiện lên một chút mất mát.

Mất mát……

Làm sao lại mất mát chứ?



Lạc Ly lắc đầu thật mạnh, hai má nóng bừng thì thầm: “Lạc Ly Lạc Ly, mày đang nghĩ cái quái gì vậy, ah thật đáng sợ.. tất cả là do tên Tiểu Lục Vân chết tiệt kia! ”

Cô oán giận nghiến răng rồi đứng dậy đi vào phòng tắm.

Dù tâm trạng phức tạp đến cỡ nào, cứ tắm một cái là bay sạch hết thôi

……

Tại phòng khách gia nhà họ Long.

Nhìn thấy Lục Vân đi ra, tất cả mọi người trong nhà họ Long đều lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.

Rõ ràng lúc nãy bọn họ nhìn thấy Lục Vân vừa ôm một người phụ nữ vội vã chạy về phòng mà, không ngờ lại ra sớm như vậy.

Long Thuyên hỏi: “Lục tiên sinh, vừa rồi…”

“Đừng hỏi chuyện không nên hỏi.”

“Được rồi, được rồi, tôi không hỏi nữa, haha!” Long Thuyên cười.

Lúc này, Diệp Vô Địch đột nhiên chạy vào với vẻ mặt hưng phấn nói: “Anh rể, tôi biết là anh sẽ không sao mà.”

Nhìn thấy thằng nhóc này, Lục Vân lập tức tức giận nói: “Không phải anh còn phải lên lớp sao, cả ngày chạy lung tung như vậy làm gì?”

“Tôi không có chạy lung tung, mấy ngày nay ít tiết học, tan học tôi mới đến đây.”

“Như vậy mà không phải là chạy lung tung sao?”

Lục Vân hung tợn trừng mắt nhìn cậu ta, hắn thật sự không ngờ thằng nhóc này lại quen thuộc với người nhà họ Long như vậy.

Mặt Long Thuyên bên cạnh đỏ lên, lúng túng cười nói: “Khụ khụ… cứ coi Long gia là nhà của cậu ấy đi, không tính là chạy loạn đâu.”

Diệp Vô Địch giải thích: “Là do mấy tên nhóc nhà họ Long đó, tôi đã nói là anh rể nhất định sẽ an toàn trở về mà họ không tin, một mực muốn cá cược với tôi. Đã vậy rồi thì sao tôi có thể để thua bọn họ được, thế là tôi đã thuận theo ý họ đặt cược năm xu.”

Sắc mặt Long Thuyên đột nhiên thay đổi, ông ta quát lớn: “Là đứa nào đã thô lỗ như vậy, cậu nói ra đi tôi nhất định sẽ xử lý chuyện này!”

Đương nhiên, Diệp Vô Địch sẽ không bán đứng bạn cược của mình.

Lục Vân tát vào đầu cậu ta một cái, tức giận nói: “Tên nhóc này, anh thật sự dám lấy tôi ra cược sao? Đã cược thì cược đi, cược có năm xu thì cược làm quái gì? Tôi thấy rõ ràng là cậu ngứa đòn rồi!”

“Đừng mà anh rể…”

Trận đòn kế tiếp là chuyện khó mà tránh khỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK