Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngã Bị Lôi Bân

Khích Thị Hộc Thác

Úng Đà Sỏa Tiển

Tích Tuấn Điểu Cẩu

….



Vốn trước đó trong lòng Diệp Khuynh Thành còn đang lo lắng, thế nhưng khi nhìn tờ giấy đó viết ngay ngắn từng chữ, cô cũng nhịn không được mà bật cười, sau đó liếc Lục Vân với vẻ đăm đăm.

Tiểu Lục Vân à, em đúng là đáng ghét mà.

Ba người khác khuôn mặt co quắp, nhất là Âu Dương Minh Hạo, khuôn mặt của anh ta lúc này khó coi y như ăn phải shit.

Nhưng mặc kệ anh ta thế nào, Lục Vân cứ chọn lúc này mà được nước lấn tới, hắn nói:

“Thế mà bảo người tài đi du học về, tôi thấy trình độ văn hóa của anh cũng chẳng hơn tôi được bao nhiêu…À đúng rồi, nói đến du học sinh, tôi có quen một cô gái tên là Lưu Tiểu Nguyệt, hay là tôi giới thiệu hai người làm quen nhé?”

Cô ấy là Lưu Tiểu Nguyệt, là đại sư của nghệ thuật quốc tế.

Khóe miệng của Âu Dương Minh Hạo co giật càng thêm lợi hại, ánh mắt anh ta đày lửa giận, hận không thể ăn tươi nuốt sống Lục Vân ngay bây giờ.

“Thôi thôi, Minh Hạo, chúng ta không cần so đo với loại người này, không phải con nói có hẹn mấy người bạn đến Quế Hoa Viên thưởng thức hoa quế sao, dẫn Khuynh Thành đi ra ngoài tản bộ luôn đi!” Sau khi Âu Dương Minh Hạo bị Lục Vân trêu chọc, đang muốn phát tác thì Khương Lam đột nhiên lên tiếng hoà giải.

Ý ban đầu của Diệp Hướng Vinh là muốn thông qua bữa tiệc lần này, giới thiệu hai người quen biết, cơm nước xong xuôi thì bọn họ sẽ tự giác rời đi, để lại cơ hội cho những người trẻ tuổi.

Mà đi Quế Hoa Viên du ngoạn cũng là vợ chồng Diệp Hướng Vinh đề nghị, bảo Âu Dương Minh Hạo sắp xếp sẵn trước.

Chẳng qua Lục Vân xuất hiện là một ngoài ý muốn.

Diệp Khuynh Thành lộ ra vẻ mặt kháng cự mà nói, “Thôi bỏ đi, con không đi.”

“Chị Khuynh Thành, khó được có nhã hứng như vậy, đi dạo cũng không sao.” Lục Vân cười nói.

Thấy hắn đã nói như vậy, Diệp Khuynh Thành đành gật gật đầu, nhưng lại khoác lên tay Lục Vân mà nói, “Em đi với chị đi.”

Sắc mặt vợ chồng Diệp thị rất khó coi.

Âu Dương Minh Hạo cũng lộ ra ánh mắt âm trầm, nhưng vẫn gọi điện thoại đi, nói cho mấy người bạn đã hẹn trước là mình lập tức tới.

Quế Hoa Viên là một khu phong cảnh miễn phí, hiện giờ đã tới mùa hoa quế nở rộ, phạm vi mười dặm, quế vàng toả hương.

Quế Hoa Viên cách nơi này không xa, đi bộ mười phút là đến.

Ở cổng đã có một đám nam nữ thanh niên đang đứng, nhìn cách ăn mặc trang điểm liền biết là một đám con nhà giàu.

Một tên con ông cháu cha tên là Hải Thiếu tiến lên cho Âu Dương Minh Hạo một cái ôm, cười to nói, “Ha ha, Âu Dương đại thiếu cũng ghê gớm quá, lại để chúng ta đợi lâu ở chỗ này như vậy.”

Anh ta nói lời này rõ ràng chỉ là đang đùa giỡn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK