Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Trường Hưng làm sao dám phản đối, đắc tội với Vân Thiên Thần quân là tội lớn nhưng Lục Vân không nói giết, cũng không nói ném anh ấy vào ngục mà chỉ giáng chức anh ấy.

Lục Vân gật đầu và bỏ qua cho Cố Trường Hưng.

Hắn tin vào mệnh lệnh của mình, Cố Trường Hưng cũng không có gan không tuân theo. Còn thực hiện như thế nào, Lục Vân lười quan tâm.

Lục Vân nhìn Lạc Ly và hỏi: “Chị bảy, chị không ở lại Trung Quốc mà lại tới đây làm gì?”

“Bởi vì người biến dị.”

Giờ phút này, tâm tình của Lạc Ly đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Cô cũng không còn ngạc nhiên như khi mới phát hiện ra Lục Vân là Vân Thiên Thần quân, có vẻ như cô đã trở lại trạng thái bình thường. Bởi vì cho dù Lục Vân đạt được bao nhiêu thành tựu thì cô vẫn là chị bảy của hắn.



Nếu như vì chuyện này mà mối quan hệ giữa hai bên trở nên ngại ngùng thì Lạc Ly thà không biết rằng tiểu Lục Vân là Vân Thiên Thần quân nào đó còn hơn.”

Một điều nữa là mới đầu Lạc Ly rất ngạc nhiên khi mới biết Lục Vân là tu luyện giả.

Hiện tại nghĩ lại, nếu như tiểu Lục Vân là tu luyện giả thì tại sao hắn không thể là Vân Thiên Thần quân?

Nghĩ vậy, cô lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Nhưng bây giờ khi nói về người biến dị, vẻ mặt của Lạc Ly lại trở nên nghiêm túc.

“Không biết người biến dị kia tới từ đâu. Lần đầu tiên gây án là ở Trung Quốc. Đến khi bọn chị phát hiện ra, người biến dị đã gây án mấy lần rồi. Lần này trốn tới Đông Hải, tên đó đã giết 3 người. Thật sự đau đầu quá!”

Hóa ra đây là lý do chị bảy đến Đông Hải.

Lục Vân suy nghĩ một lúc, sau đó đi đến chỗ Cố Trường Hưng và nói: “Việc giáng chức tính sau. Tạm thời, ông cứ tiếp tục làm Minh chủ của Vũ Minh ở Đông Hải và hỗ trợ chị gái tôi bắt người biến dị.”



Lục Vân vẫn biết điều gì nên ưu tiên. Tại thời điểm quan trọng này, vấn đề người biến dị cần phải được giải quyết trước cho nên việc thay đổi vị trí trong nội bộ lúc này là không thích hợp.”

“Tuân mệnh!” Cố Trường Hưng cung kính nói.

Đôi mắt đẹp của Lạc Ly đột nhiên sáng lên, cô nói: “Tiểu Lục Vân, không phải em là tu luyện giả sao? Chỉ cần lần bắt giữ này, em đi cùng chị thì người dị hung dữ đó chắc chắn sẽ không chạy thoát được.”

Khương gia.

Tiếng kêu gào tuyệt vọng không ngừng vang lên.

Những người xem xung quanh hả hê vẫn chưa giải tán, tất cả bọn họ đều đang chờ phán quyết của Vũ Minh dành cho Khương gia.

Tính toán thời gian, hẳn là đủ để các chấp pháp của Vũ Minh đi tới đi lui.

Tại sao mãi vẫn chưa thấy ra?

Mọi người đều nóng lòng muốn tận mắt chứng kiến sự diệt vong của Khương gia ở Kim Lăng. Đây nhất định là một thời khắc lịch sử có thể ghi vào sử sách về những biến cố của các thế gia ở Kim Lăng.

Cuối cùng, sau một lúc chờ đợi, một người đàn ông mặc trang phục hộ pháp của Vũ Minh đã đi ra.

Đây không phải là Dương hộ pháp sao?

Mọi người đều tỏ vẻ khó hiểu.

Hai chấp pháp phụ trách bảo vệ Khương gia lập tức cung kính tiến lên nói: “Dương hộ pháp, bọn thuộc hạ được Hàn hộ pháp hạ lệnh để mắt tới Khương gia. Cho tới nay, chưa một ai trốn thoát được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK