Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đến hỗ trợ tu luyện, dù Liễu Yên Nhi có tích cực đến mức nào thì lái xe từ Giang Thành tới đây cũng phải mất vài tiếng.

Lục Vân ngồi xem ti vi trong phòng khách.

Một lúc sau, Lục Vân đột nhiên nhảy dựng trên ghế sô pha, trên mặt hắn tràn ngập vẻ kinh ngạc bởi vì hắn cảm thấy trong đan điền của mình có thêm một viên đan giả.

Nhưng mà dường như chưa được bao lâu mà.

Diệp Khuynh Thành đẩy cửa đi ra, trên gương mặt tràn ngập sự vui vẻ: “Thì ra cảm giác tu luyện là như thế này.”

Cô nhìn thấy trên những ngón tay ngọc ngà mảnh khảnh của mình có một tia khí tức màu lam nhạt.



“Cảm giác thân thể khoan khoái hơn trước nhiều…Hửm? Tiểu Lục Vân, sao em lại nhìn chị như vậy?”

Diệp Khuynh Thành vô cùng kinh ngạc khi thấy Lục Vân đang nhìn cô chằm chằm.

Lục Vân lấy lại tinh thần, nuốt nước miếng nói: “Chị, chị có biết thiên phú tu luyện của mình đáng sợ cỡ nào không? Không ngờ chị mới tu luyện hơn một tiếng mà đã ngưng tụ ra chân khí rồi?”

Vốn tưởng rằng thiên phú của Liễu Yên Nhi đã đủ đáng sợ lắm rồi, thật không ngờ lại còn có người đáng sợ hơn.

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của hắn, Diệp Khuynh Thành nghi ngờ hỏi: “Thật sao? Đáng sợ vậy ư? Liễu Yên Nhi mất bao lâu?”

Cô thực sự không hiểu rõ lắm. Cô chỉ biết rằng tiểu Lục Vân là một tu luyện giả, em ba cũng là một tu luyện giả nên cô không muốn bị tụt lại phía sau. Vì thế, cô không hề biết gì về thiên phú của mình.

Lục Vân hít sâu một hơi rồi nói: “Ba tiếng.”

“Vậy đúng là chị nhanh hơn em ấy nhiều rồi. Ha ha, nghe em nói như vậy, chị thực sự rất vui.” Diệp Khuynh Thành cười nói.

“……”

Thật sự chỉ thấy vui thôi sao?

Nếu là người khác thì chắc kích động đến mức không ngủ được suốt 3 ngày 3 đêm mất!

Dù sao thì Lục Vân cũng khá sốc.

Từ lâu, hắn đã thấy mấy người chị của mình đều không đơn giản. Có lẽ để đến được với hắn, bọn họ đã phải trải qua hàng ngàn cuộc tuyển chọn.

Đúng.

Có lẽ là như vậy.

Đây là một ván cờ lớn mà ai đó đã bày ra từ hơn 20 năm trước.

Cảm giác của Lục Vân hiện tại càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Chẳng qua mục đích của người đó là gì?

Muốn hướng dẫn các chị cùng tu luyện?

Lục Vân tạm thời vẫn chưa rõ nên chỉ có thể đi từng bước một.

Có điều hắn chắc chắn lão đạo sĩ biết điều gì đó.

Thật đáng tiếc là mạng lưới thông tin Ám Bộ của Lục Vân vẫn chưa tìm thấy bất cứ tin tức nào về lão đạo sĩ. Đã cử người tới đạo quán năm đó xem xét nhưng vẫn không hề có dấu vết của lão đạo sĩ.

Nếu không Lục Vân đã tới gặp lão đạo sĩ để giải đáp những thắc mắc của mình.

Thật bị động!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK