Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dư Hồng Văn cười lạnh một tiếng, nói “Đâu chỉ nhiều ra một châm, bộ Cửu Chuyển Hồi Dương Châm này đã nhiều hơn chừng mười hai châm, những thứ này đều là sư phụ truyền thụ lại cho của tôi.”

“Mười hai châm……”

Mọi người lập tức bị mấy lời này làm chấn động thật mạnh, miệng há to, chậm chạp không cách nào khép lại.

Dư Hồng Văn thấy bộ dạng này của bọn họ thì nội tâm sảng khoái không thôi, tiếp tục chế ngạo:

“Sư phụ tôi nắm giữ Kỳ Môn châm pháp, không chỉ dừng lại ở bộ Cửu Chuyển Hồi Dương Châm này, mà còn có Quỷ Môn Thất Khấu Thứ, Minh Vương Sinh Tử Châm…

Nếu không các người thử nghĩ đi, tại sao tôi đã một bó to tuổi rồi vẫn còn muốn chạy đến đây ngồi xem bệnh?



Tất cả là vì sư phụ của tôi đã từng nói, sẽ truyền thụ hết những châm pháp này cho tôi.”

“Híz——”

Mọi người hít sâu một hơi.

Quỷ Môn Thất Khấu Thứ, Minh Vương Sinh Tử Châm, mấy món này đều là những Kỳ Môn châm pháp gần như thất truyền đó…!

Làm sao Lâm cô nương trẻ tuổi như vậy có thể biết được điều đó?

Rốt cục cô ấy có lai lịch ra sao?

Thiệu Ngọc Thành lập tức như bị sét đánh, triệt để ngây người.

Trong đám người này, bất kể là phái Bổ Thổ, Lỗ Phong Bình, phái Ôn Bệnh, Ngô Đồng Khả, hay là phái Hỏa Thần, Trịnh Văn An, đều có sở trường là thuốc Trung y, nói về phương diện châm cứu cũng không hiểu biết nhiều.

Cho nên chỉ có ông ta mới biết được, khi những thứ Kỳ Môn châm pháp này xuất thế sẽ có ý nghĩa như thế nào.

Chuyện này chắc chắn sẽ gây ra một hồi chấn động trong giới châm cứu!

Là một cơn chấn động trước giờ chưa từng có!!

Mà giờ khắc này.

Ngay sau khi Lâm Thanh Đàn châm xong châm thứ mười, cậu người Nhật đã thống khổ run rẩy toàn thân, biểu cảm trên mặt cũng chỉ có thể dùng từ dữ tợn để hình dung.

Cậu ta hối hận rồi!

Cậu ta không nên tới làm người mẫu châm cứu này mới đúng…!

“Sư phụ… tôi… tôi sắp chống đỡ không nổi nữa rồi, tôi nhận…”

Cậu người Nhật vô cùng thống khổ gào thét, câu nói trên, gần như đã dùng hết sức lực toàn thân của hắn.

Cậu ta muốn nhận thua.

Thế nhưng chữ ‘thua’ còn chưa kịp nói ra miệng, đã đột nhiên nghe thấy Park Kwok Chang hét lớn một tiếng: “Cố gắng chống đỡ, tôi chỉ còn một châm nữa sẽ phân thắng bại!”

Giọng nói của ông ta mang theo vẻ run rẩy.

Rõ ràng là ông ta cũng hoảng hồn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK