Hai Điện chủ còn lại cũng thế.
Lần này tìm Khâu Ngọc Đường thương lượng đối sách chỉ là nể mặt ông thôi, ông đồng ý thì tốt, nếu không thì ba điện không ngại thoát ly Ám Ảnh Các.
Lời người đàn ông âm nhu nói làm Khâu Ngọc Đường rơi vào trầm tư.
Một lát sau, ông thở dài và nói: “Xem ra các người đã sai một khái niệm, năm đó phụ lòng chúng ta không phải Long Quốc, mà là Võ Minh, là Tiêu gia.”
“Khác nhau ở chỗ nào?” Điện chủ Huyết Ngục Điện trầm giọng mà nói: “Người có quyền quyết sách tối cao trong Võ Minh là họ Tiêu, mà Võ Minh đại diện cho giới tu võ Long Quốc, cho nên Tiêu gia phụ lòng chúng ta chính là Long Quốc phụ lòng chúng ta.”
Điện chủ Minh Vương Điện cười lạnh nói: “Những năm qua mặc dù không ở Long Quốc, nhưng tôi cũng có nghe ngóng chuyện ở đó, bây giờ Võ Minh Long Quốc đã triệt để thối nát, thực đáng buồn.”
Điện chủ Dạ Xoa điện đồng ý: “Giới tu võ Long Quốc đã tiêu tan rồi, dù đối địch với họ thì đã sao? Gia nhập liên minh Thí Thần Giả mới là đường ra duy nhất.”
“Vậy Thiên Sáp Điện thì sao?” Khâu Ngọc Đường bỗng mở miệng làm ba điện chủ khựng lại, hiển nhiên là bị cái tên này làm phát sợ.
“Dựa theo cách nói của các người thì Võ Minh đại diện cho giới tu võ Long Quốc, vậy Thiên Sáp Điện thì sao, các người coi Thiên Sáp Điện là gì?” Khâu Ngọc Đường tiếp tục hỏi ngược lại.
Ba người trầm mặc.
Hồi lâu sau, Điện chủ Huyết Ngục Điện mới ậm ờ mở miệng: “Tôi thấy Thiên Sáp Điện cũng cá mè một lứa với Võ Minh, nếu không tại sao lại trơ mắt nhìn Võ Minh mục nát mà không có hành động gì.”
Hai Điện chủ còn lại cũng gật đầu nói: “Không sai, chúng tôi cũng nghĩ vậy, Thiên Sáp Điện và Võ Minh đều giống nhau, đã triệt để hư thối.”
Họ vừa nói ra lời này thì lập tức cảm giác được sự lạnh lẽo thấu xương truyền ra từ trên người Khâu Ngọc Đường.
“Ha ha, hiện tại lá gan của ba người càng lúc càng lớn, nếu Vân Thiên Thần Quân còn sống thì các người có gan nói ra lời này không?” Khâu Ngọc Đường cười lạnh một tiếng và nói.
Ông vừa gọi là Vân Thiên Thần Quân mà không phải Thiên Sáp Vương.
Đây là một loại kính sợ xuất phát từ nội tâm.
Khâu Ngọc Đường bị ép rời khỏi Long Quốc hơn hai mươi năm, nếu nói không có chút oán giận nào là không có khả năng.
Ông cũng hận.
Nhưng Khâu Ngọc Đường hận Võ Minh mà không phải Long Quốc, cũng không phải Thiên Sáp Điện.
Ngược lại, từ đầu đến cuối ông không quên mình là người Long Quốc và cũng duy trì lòng kính trọng đối với Vân Thiên Thần Quân.
Người đàn ông như thần tiên kia là thần bảo hộ của Long Quốc, vẫn luôn dẫn dắt Thiên Sáp Điện chống lại ngoại địch, nội bộ hư thối không liên quan gì đến hắn cả.
Cho nên ba điện chủ nói Thiên Sáp Điện và Võ Minh là cá mè một lứa làm Khâu Ngọc Đường cực kỳ không vui.
Ba điện chủ thấy Khâu Ngọc Đường nổi giận cũng thức thời bỏ qua đề tài này.
Nói tiếp chuyện này cũng không có ý nghĩa.