Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái này giống như dẫn phụ nữ đi mua quần áo, ngoài miệng cô ấy nói tùy tiện mua hai bộ là được, nhưng bạn mà thật sự tùy tiện thì trở về chỉ có nước quỳ bàn phím.

Lục Vân cười vỗ nhẹ bả vai Cốc Thanh Sơn và nói: “Ha ha, ông già, không nhìn ra ông còn rất hiểu tâm tư của phụ nữ, tôi tin lý do này.”

Nhưng trong lòng nói: Tin cái quỷ nhà ông, lão già mất nết này quá xấu xa!

Trong toà tháp này nhất định có cái hố to đang đợi mình.

Nhưng từ trước đến nay Lục Vân không biết sợ là gì, nếu lão già này muốn hắn đi vào thì hắn cứ vào xem thử, nếu tình hình không ổn thì trốn ra cũng không khó.

Thế là Lục Vân chấp nhận.

Còn có một nguyên nhân làm hắn chấp nhận chính là, hắn nhìn thấy có mấy tên đệ tử của Đan Dương Tông đi vào, rất nhanh lại ra tới, hẳn chỉ dừng lại ở tầng thứ nhất tầng thứ hai chốc lát.

Ít nhất chứng tỏ tầng thứ nhất tầng thứ hai của Đan Dương Tháp sẽ không có vấn đề gì.

Vào xem cũng không sao.

Lục Vân vừa đi về hướng Đan Dương Tông chưa được hai mét thì bỗng nhớ tới cái gì nên quay đầu lại hỏi: “Cốc Tông Chủ, tầng thứ mười một và tầng thứ mười hai của tòa tháp này có cái gì?”

Hắn nhớ vừa rồi Cốc Thanh Sơn nói là, tầng thứ nhất đến tầng thứ mười càng lên cao thì phẩm chất của đỉnh càng tốt, nhưng không nói đến hai tầng sau cùng.

Cho nên Lục Vân phỏng đoán hai tầng sau cùng của Đan Dương Tháp không để Đan Đỉnh, mà là những vật khác.

Cốc Thanh Sơn cười cao thâm khó lường mà nói: “Cái này à, nếu cậu Lục có thể leo lên hai tầng sau cùng thì tất nhiên sẽ biết trên đó là gì, không bước lên được thì nói ra cũng vô ích.”

Ha, lão già này còn xài phép khích tướng nữa sao?

Tôi nhất quyết phải lên đó đấy.

Lục Vân thầm khinh bỉ lão già này một hồi, sau đó quay người nhanh chân đi về phía Đan Dương Tháp, không chút do dự tiến vào tầng thứ nhất.

Cốc Thanh Sơn nhìn Lục Vân vào tháp, trong mắt lóe lên một tia sáng.

“Tông Chủ, sao ngài lại ở chỗ này, vị Lục tiền bối kia đâu?”

Chỉ chốc lát sau, Mộc Bình đã đi đến bên cạnh Cốc Thanh Sơn, nghi hoặc hỏi một câu.

Bà ta đã trợ giúp Lâm Thanh Đàn hoàn thành nghi thức nhập tông, sau đó dẫn Lâm Thanh Đàn đi đến phía sau núi lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế.

Trong lúc lĩnh ngộ, Mộc Bình đứng bên cạnh sẽ dễ dàng ảnh hưởng đến Lâm Thanh Đàn, thế là bà ta để Lâm Thanh Đàn lại một mình ở đó rồi trở về tìm Tông Chủ.

Bà ta tìm được Tông Chủ, nhưng lại không thấy Lục Vân đâu.

Cốc Thanh Sơn nhìn về phía Đan Dương Tháp, dùng mắt ra hiệu rồi nói: “Cậu ta đi vào Đan Dương Tháp rồi.”

“Cái gì?” Mộc Bình lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không hiểu hỏi: “Cậu ta không phải môn nhân của Đan Dương Tông, sao Tông Chủ ngài…”

Rất nhanh Mộc Bình đã ý thức được cái gì, lập tức nói tiếp: “Chẳng lẽ Tông Chủ muốn mượn linh hỏa trong Đan Dương Tháp để kiểm tra cậu ta có phải là Tu ma giả không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK