Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như sau này trong hôn lễ, tiểu Lục Vân mặc bộ lễ phục này, sau đó cô cũng khoác lên người chiếc váy cưới màu trắng, tay trong tay đi lên sảnh đường… Ai nha, Diệp Khuynh Thành, mày nghĩ cái gì vậy, hắn là em trai của mày đó!

Diệp Khuynh Thành vội vàng vỗ vỗ đầu của mình, đánh tan những suy nghĩ lung tung.

Tất cả là do mẹ cô gần đây luôn gọi Tiểu Lục Vân là “con rể tốt, con rể tốt”, làm cô cảm thấy như thể chuyện đó là thật, thiếu chút nữa cô cho rằng mình là bạn gái của tiểu Lục Vân luôn rồi.

Trong lòng Diệp Khuynh Thành đầy ảo não.

“Người đẹp, bạn trai của cô thật đẹp trai, lại có khí chất đến như vậy, hai người thật sự là một cặp đôi đẹp nhất mà tôi từng thấy.” Nữ nhân viên bán hàng khen ngợi.



Diệp Khuynh Thành vừa mới thoát khỏi suy nghĩ lung tung, lại nghe được lời nói của cô bán hàng, tâm tư như bị vạch trần, vội vàng giải thích: “Hắn chỉ là… em trai tôi.”

“Em trai của cô?”

Nữ nhân viên bán hàng sửng sốt một chút, nói: “Thấy hai người ngọt ngào như vậy, tôi còn tưởng hai người là một đôi, thật xin lỗi… Hì hì, cái kia, người đẹp, nếu là em trai cô, có thể cho tôi thông tin liên lạc của hắn được không?”

Nữ nhân viên bán hàng đột nhiên chớp chớp mắt, hiển nhiên là rất thích Lục Vân.

Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Khuynh Thành trở nên lạnh lùng, ngay lập tức, cô giống như một con hổ cái đang bảo vệ bê con, cô nói một cách dứt khoát: “Không!”

Hai người mang theo bao lớn bao nhỏ từ Quãng trường Thiên Đạt đi ra.

Lúc trở về biệt thự lại gặp phải một vị khách không mời mà đến, đang đứng tại cửa ra vào sân của biệt thự, ngó nhìn xung quanh, bên cạnh còn đậu một chiếc xe và hai gã vệ sĩ canh giữ.

Hùng Nhật Huy.



Anh ta vẫn chưa bị bắt đi?

Sắc mặt Diệp Khuynh Thành có chút biến hóa, nói: “Hùng Nhật Huy, anh tới đây làm gì?”

“Đương nhiên là tôi nhớ Diệp đại mỹ nữ cho nên cố ý sang đây thăm cô một cái đó nha!” Hùng Nhật Huy trông thấy hai người, lập tức cười ha hả hiên ngang tiến đến, đáp.

Theo trên mặt anh ta, không nhìn ra chút phẫn nộ nào như lúc ‘Lệ Nhan’ xuất hiện vấn đề chất lượng mấy ngày trước.

Đúng là một tên khẩu Phật tâm xà.

Dù trong lòng có phẫn nộ hơn nữa thì lúc nào đối mặt với người khác cũng là bộ mặt tươi cười ha hả như cũ, rõ ràng là một loại người đáng gờm.

Nếu như không phải ngày đó Lục Vân gọi điện thoại cho anh ta, còn nghe được âm thanh Hùng Nhật Huy hổn hển mắng to, thì Lục Vân đã tưởng anh ta vĩnh viễn không biết tức giận là gì.

Hùng Nhật Huy cũng không dây dưa với Diệp Khuynh Thành quá lâu, lát sau lại cười cười đi về hướng Lục Vân, nhưng mà nụ cười trên mặt anh ta không phải một nụ cười chân thành gì, càng nhìn càng giống vẻ ngoài cười nhưng trong không cười, trông đáng ghét hơn cả lúc mặt anh ta không cảm xúc.

“Tao đã biết chuyện kia là do mày làm.”

Hùng Nhật Huy đi thẳng vào vấn đề, chuyện nói đến tất nhiên là chuyện két sắt nhà anh ta bị cạy ra, lấy cắp mất tài khoản đen giấu trong đó.

Lục Vân cũng không phủ nhận, hỏi: “Tao cũng rất tò mò, làm sao mày ra được thế?”

“Ha ha……”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK