Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu đã sớm biết Lưu Lão có thân phận tôn quý thì ngay lúc đầu khi biết Lục Vân là đệ tử của Lưu Lão, Vu trưởng lão nên biểu thị mình không có quyền xử trí Lục Vân.

Mà không phải nói câu vẫn phải trừng phạt kia.

Vu trưởng lão thay đổi thái độ là sau khi vị nữ trưởng lão kia nói một câu thì thầm, cho nên nhất định không phải là vì Lưu Lão.

Mạc Thanh Uyển tiến hành phân tích thật nhanh, càng hoài nghi về thân phận của Lục Vân.

Trên trán Vu trưởng lão ứa ra một giọt mồ hôi lạnh, thầm nghĩ cô gái này thật khó lừa.

Mộc Bình dùng giọng điệu phức tạp nói một câu: “Nếu cô muốn biết chân tướng thì tôi cho cô biết cũng không sao, đó là bởi vì Lưu Lão của chúng tôi… Đi rồi.”

Đi rồi?

Có ý gì?

Mạc Thanh Uyển sững sờ.

Lưu Lão đi rồi có liên quan gì đến chuyện hôm nay?

Mộc Bình lộ ra vẻ mặt thương cảm mà nói: “Cả đời Lưu Lão luôn bảo vệ Đan Dương Tháp, mãi đến thời gian trước mới thu Lục Vân làm đệ tử chân truyền, chuyện này rất bất thường. Về sau chúng tôi mới biết sở dĩ Lưu Lão nhận đồ đệ là bởi vì biết mình sắp đi nên muốn tìm người kế thừa y bát.

Trước khi đi, Lưu Lão đặc biệt dặn dò Tông Chủ của chúng tôi là phải chiếu cố tốt cho Lục Vân.”

“Lưu Lão tận tuỵ bảo vệ Đan Dương Tháp cả đời, là người trên dưới Đan Dương Tông chúng tôi kính nể nhất.”

“Bây giờ Lưu Lão đi rồi, chỉ để lại một đệ tử chân truyền là Lục Vân nên dù Lục Vân phạm sai lầm thì chúng tôi cũng không có quyền xử trí, chỉ có thể giao cho Tông Chủ.”

Mộc Bình bày tỏ tình cảm dạt dào.

Vấn đề nan giải gì cứ giao cho Tông Chủ là được, tránh đau đầu.

Kỳ thật bà ta cũng không nói sai.

Lưu Lão đi rồi.

Nhưng là rời khỏi Đan Dương Tháp, chạy ra bên ngoài Côn Luân Sơn để trải nghiệm cuộc sống mới.

Giữ tháp cả đời, chờ mãi mới được người có đại cơ duyên, nhiệm vụ của lão đã hoàn thành, chạy ra bên ngoài thả bay bản thân cũng chẳng có vấn đề gì.

Chỉ là hai chữ ‘Đi rồi’ này phải xem Mạc Thanh Uyển lý giải ra sao.

Vu trưởng lão nhịn không được thầm vỗ tay tán dương, không thể không nói Mộc Bình là người có đầu óc linh hoạt nhất trong tất cả trưởng lão của Đan Dương Tông, lí do thoái thác này thực sự quá khéo.

Gặp cái gì khó cứ giao cho Tông Chủ!

Vu trưởng lão nói theo ý Mộc Bình: “Cụ thể là như thế đó, rất ít người trong Đan Dương Tông biết tin tức Lưu Lão đi, tôi cũng vừa biết thôi.”

Câu này giải thích vì sao xuất hiện mâu thuẫn trước sau trong lời nói của ông ta.

Trong tình huống bình thường, nếu như Lưu Lão không đi rồi thì đệ tử của lão phạm sai lầm, nên trừng phạt vẫn phải trừng phạt.

Nhưng Lưu Lão đã đi, đương nhiên nên tôn trọng ‘Người mất’ một chút, nếu khi Lưu Lão ‘Thi cốt chưa lạnh’ mà đã xuống tay với đệ tử chân truyền của lão thì không khỏi quá vô tình.

Vu trưởng lão cảm thấy mình đã giải thích thông được rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK