“Cứ ăn trước đã, trả tiền tính sau.”
Triệu Lôi lắc đầu, nghĩ rằng Lục Vân thật là, muốn ăn thì cứ ăn, không cần phải giả vờ khách sáo, anh ta sẽ không tính toán bữa ăn này.
Thấy anh ta nói vậy, Lục Vân cũng không giải thích nhiều mà hỏi: “Anh Triệu, tập đoàn Hàn Mỹ là một phần sản nghiệp của Hùng gia đúng không?”
Ngay khi Triệu Lôi nghe vậy, anh ta đã biết ý định hẹn gặp mặt ngày hôm nay của Lục Vân.
Thì ra là muốn nhờ anh ta tìm việc làm hộ.
Triệu Lôi gật đầu nói: “Đó là sản nghiệp của Hùng gia. Người phụ trách hiện tại của tập đoàn Hàn Mỹ là anh vợ của tôi, Hùng Nhật Huy.”
“Hùng Nhật Huy.”
Lục Vân thầm nhớ tên.
Thấy hắn im lặng, Triệu Lôi cho rằng hắn ngại nói: “Thật ra cậu không cần ngại. Ai cũng có lúc gặp phải chuyện không được như mong muốn. Hôm khác tôi sẽ hỏi anh ấy xem có thể cho cậu một công việc không.”
Tuy địa vị của anh ta ở Hùng gia không cao nhưng muốn tìm một công việc cũng không quá khó nhưng chắc chắn công việc này sẽ không được tốt lắm, chỉ có thể nói là đủ ăn mà thôi.
Nhìn thấy Lục Vân như vậy, tới mức phải đạp xe đi ăn cơm thì chắc có lẽ yêu cầu đối với công việc cũng không cao.
Lục Vân có chút xấu hổ nói: “Anh Triệu, tôi tới đây không phải là vì nhờ anh tìm việc hộ…”
Triệu Lôi ngắt lời hắn: “Được rồi, tôi cũng đã nói hết rồi. Cậu không phải ngại đâu. Dù sao chúng ta cũng lớn lên cùng nhau ở cô nhi viện nên khi nhìn thấy cậu như vậy, tôi rất khó chịu. Vì thế, cậu không cần phải giải thích đâu, tôi sẽ giúp cậu tìm một công việc để kiếm sống.”
Anh ta rất đồng cảm với Lục Vân bởi vì kể từ sau khi bước vào Hùng gia, nhìn bề ngoài có vẻ oai phong nhưng thực ra khi trở về nhà, anh ta đã phải nhẫn nhịn đủ loại cơn giận và thậm chí còn không dám nói lại. Cho nên sau khi nhìn thấy cuộc sống của Lục Vân không vừa ý, anh ta cảm thấy hắn như thể sa ngã tận cùng thế giới.
Thấy anh ta đã nói đến như vậy, Lục Vân chỉ đành cúi đầu yên lặng ăn cơm, tìm cơ hội giải thích sau vậy!
Hai người đang ăn tối thì đột nhiên có một người phụ nữ ôm một cậu bé đang khóc xông vào nhà hàng, tức giận nói: “Triệu Lôi! Anh còn có tâm trạng ở đây ăn uống với bạn hả? Anh nhìn xem, con trai đang khóc đây này!” . Đọc thêm 𝗻hiề𝗎 t𝗋𝗎yệ𝗻 ở ﹢ ТR𝗎M ТRU𝒴𝖾𝐍.V𝐍 ﹢
Người phụ nữ này trông rất cao to, lông mày rậm và ánh mắt hung ác. Đây chính là vợ của Triệu Lôi, Hùng Thái Liên.
Cậu bé đang nằm trong vòng tay chính là con trai của họ.
Lục Vân nhìn cậu bé đang khóc nhưng sau đó liền cau mày.
Mắt âm dương?
Mắt âm dương có nghĩa là có thể nhìn thấy những thứ mà người bình thường không thể nhìn thấy.
Trên thực tế, có rất nhiều người khi còn nhỏ đã từng trải qua tình huống này nhưng khi lớn lên thì con mắt âm dương sẽ từ từ khép lại. Sau đó, trí nhớ của con người cũng dần trở nên mơ hồ như không có chuyện gì xảy ra. Và sở dĩ cậu bé khóc dữ dội như vậy là vì cậu bé nhìn thấy điều gì đó bất thường qua đôi mắt âm dương của mình nên vô cùng sợ hãi.