Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta nghe Tiêu Sách nói xong thì đầu tiên là trầm mặc một thời gian.

Bỗng nhiên…

Ầm!

Một con sư tử đá ngậm châu cách xa mấy mét cao cỡ nửa người nổ tung một cách quỷ dị, trong chớp mắt đã hóa thành bột đá.

Cách không phá vật!

Mái tóc trắng phơ của Tiêu Vô Hải rung động, đôi mắt thâm thuý còn bắn ra tia sáng lạnh lẽo, cười lạnh và nói: “Ha ha, hay cho Tài Quyết Viện Võ Minh, hay cho Thiên Sáp Điện, dám đè lên đầu Tiêu gia tao, thật sự cho rằng Thiên Sáp Vương là vua của Long Quốc sao?”

Là tu luyện giả!

Nếu như Lục Vân có ở đây thì nhất định có thể cảm giác được minh chủ cũ của Võ Minh kinh thành, Tiêu Vô Hải, lại là một tu luyện giả.

Sắc mặt của Tiêu Sách rất phức tạp.

Ông ta nhớ trước kia rất lâu cha mình không phải như vậy, trong ấn tượng khi còn bé thì cha luôn mang hình tượng hiền hòa.

Mãi đến một ngày nọ vào hai mươi năm trước, tính tình của Tiêu Vô Hải đột nhiên thay đổi rất lớn như biến thành một người khác, thực lực cũng tăng vọt lên rất nhiều.

Tiêu Sách không dám hỏi nhiều, mà hỏi thì Tiêu Vô Hải cũng không đáp, nhưng lại cảm thấy rất quỷ dị.



Lúc này ở Côn Luân, Đan Dương Tông.

Lục Vân đã dẫn Lâm Thanh Đàn đi đến chân núi của tông môn này.

Lúc này hắn không thể không bội phục sự sáng suốt của Mộc Bình.

Côn Luân thực sự quá lớn, bản đồ căn bản không có tác dụng gì, nếu không phải dựa vào ngọc bài thân phận của Mộc Bình chỉ dẫn thì muốn tìm được Đan Dương Tông không biết phải tới ngày tháng năm nào.

Khi Mộc Bình trở về đã kể lại tất cả những xảy ra bên ngoài cho Tông Chủ Cốc Thanh Sơn nghe.

Cho nên khi hai người Lục Vân tới Đan Dương Tông thì không chỉ không bị ngăn cản mà còn được Cốc Thanh Sơn đích thân tiếp đãi. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bạn Trai Cũ Mất Trí Nhớ
2. Bạn Trai Chó Con Giúp Tôi Vả Mặt Em Kế Trà Xanh
3. Tôi Lỡ Chặn Cửa Của Trùm Trường Rồi!
4. Trà Hơn Trà
=====================================

Đó là một ông lão già nhưng vẫn rất cường tráng, ông mặc áo vải màu xanh, tinh thần sáng ngời, gương mặt hồng hào.

Nhìn là biết uống rất nhiều Dưỡng Sinh đan.

Dưỡng Sinh đan của Đan Dương Tông hiệu quả hơn đống thực phẩm chức năng bán bên ngoài gấp trăm lần nghìn lần.

Cho nên ở Côn Luân, tuổi thọ tự nhiên của môn nhân Đan Dương Tông cũng cao hơn các môn phái khác.

Khi nghe Lâm Thanh Đàn nói cô bằng lòng trở thành đệ tử của Đan Dương Tông thì Cốc Thanh Sơn rất mừng rỡ.

Chỉ cần Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh có thể trở về Đan Dương Tông thì Cốc Thanh Sơn cũng không quan tâm nó nhận ai là chủ.

Hơn nữa lần đầu tiên ông trông thấy Lâm Thanh Đàn đã cảm thấy cô rất hiền hòa, lập tức có ý muốn bồi dưỡng cho cô.

Rất nhanh Lâm Thanh Đàn liền nói ra điều kiện: “Cổ Tông Chủ, tôi tự nguyện gia nhập Đan Dương Tông, nhưng hi vọng về sau Đan Dương Tông không hạn chế tự do của tôi.”

Cô cũng không muốn cả đời bị nhốt trong một tông môn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK