Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người này tên là Thẩm Kim Hoa, là người của Thẩm gia ở Giang Nam. Ông ta có mối quan hệ rất tốt với Dư Hồng Văn.

“Ông Dư, không phải là ông đã nghỉ hưu lâu rồi sao? Sao ông lại tới đây?” Thẩm Kim Hoa hỏi.

“Ha ha, tất cả đều là yêu cầu của thầy. Tuy nhiên sau khi tới đây và nhận được sự tư vấn, tôi đã nhận ra rằng việc chữa bệnh cho mọi người thật sự rất thú vị. Hơn nữa, cứ ở nhà cả ngày mãi, xương cốt của tôi đã sắp gỉ tới nơi rồi.”

Thầy?

Thẩm Kim Hoa suy nghĩ một chút và cho rằng chắc hẳn thầy của ông Dư cũng là một vị tiền bối đáng kính!



Không hỏi sâu thêm nữa, Thẩm Kim Hoa nói: “Ông Dư, thật ra hôm nay tôi tới đây chủ yếu là vì tôi có bệnh. Tôi muốn nhờ ông xem qua một chút.”

“Ồ, vậy ông hãy kể cho tôi các triệu chứng của ông đi.”

“Chỉ là việc đi tiểu của tôi không được tốt lắm, mỗi lần đi tiểu đều rất ít và có màu hơi vàng.” Thẩm Kim Hoa nói.

“Khi ông đi tiểu có thấy đau không?” Trong khi bắt mạch cho Thẩm Kim Hoa, ông hỏi thêm.

“Không đau.”

“Ông còn cảm thấy khó chịu ở chỗ nào nữa không?”

Thẩm Kim Hoa suy nghĩ một chút rồi nói: “Bụng dưới của tôi có hơi chướng, ngoài ra không còn gì khác.”

Dư Hồng Văn gật đầu nói: “Ông mắc chứng thấp nhiệt*, thông khí bàng quang kém cho nên ông bị đầy bụng, tiểu tiện khó khăn. Thật ra đây cũng không phải vấn đề gì lớn, tôi sẽ kê cho ông bài thuốc bát chính tán*, ông chỉ cần uống nó là được.”



* Chứng thấp nhiệt ở người cao tuổi thường phát sinh về mùa hạ, mùa thu. Theo Đông y: “Khi mắc chứng thấp nhiệt thì các khớp tay chân đau, vai lưng nặng nề, khi thấp nhiệt dồn xuống chân thì phù nề”.

* Bát chính tán: bài thuốc điều trị thanh nhiệt lợi thấp thông lâm (sỏi thận, đái dắt)

“Cảm ơn ông Dư.”

Dư Hồng Văn viết lưu loát đơn thuốc. Đúng lúc này, Lục Vân vừa mới châm cứu xong cho một bệnh nhân. Khi hắn bước đến và xem đơn thuốc, hắn đề nghị thêm: “Ông có thêm hai vị thuốc bổ phổi vào đơn thuốc như cây cát cánh và hạnh nhân.”

Thẩm Kinh Hoa lập tức hét lên đầy tức giận: “Tên học việc từ đâu chui ra, cậu biết gì mà nói. Cậu không thấy ông Dư đang ngồi kê đơn thuốc ở đây sao, làm gì đến lượt cậu đứng đây chỉ trỏ?”

Khi ông ta vừa dứt lời, những bệnh nhân xung quanh đều có biểu hiện khác thường.

Mặt của Dư Hồng Văn cũng tối sầm lại, ông nói: “Ông Thẩm, mong ông đừng vô lễ với thầy của tôi!”

“Thầy của ông?”

Thẩm Kim Hoa sững sờ, nhất thời không quay đầu lại.

Những bệnh nhân xung quanh cười nói: “Sao ông lại dám nói rằng Lục thần y chỉ là một tên học việc. Thưa ông, ông có phải là một tên hề được mời đến để diễn trò không đấy?”

“Ha ha. chắc chắn ông ta từ nơi khác tới. Ở Giang Thành này, có ai mà không biết Lục thần y của chúng ta là thầy của ông Dư. Có thể nhận được lời khuyên của Lục thần y thì ông nên vui mới phải chứ!”

“ Đúng thế, bình thường chúng ta muốn gặp mặt Lục thần y cũng không được. Mãi cho đến hôm nay Lục thần y mới tới đây được 1 lần mà ông lại bảo người ta là tên học việc, đúng là nực cười.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK