Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đinh Văn Hoành nói với Lạc Ly một câu, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Đoạn Bằng, giọng điệu lại thấp đi vài phần: “Thầy Đoạn, nơi này không có chuyện của thầy nữa, thầy đi làm việc của thầy đi!”

Đoạn Bằng muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ rời đi, trước khi rời đi còn hung hăng trừng Lục Vân một cái thay lời cảnh cáo.

Lạc Ly thở phào nhẹ nhõm: “Rốt cục cũng đi rồi.”

Hôm nay cô đến tìm thầy, lại trùng hợp ngay lúc thầy đi ra ngoài, vì thế định đến ôn chuyện với Đinh Văn Hoành, thuận tiện hoài niệm về khoảng thời gian còn ở trường học, ai ngờ lại bị Đoạn Bằng nhìn thấy rồi đeo bám theo.

Lạc Ly đã uyển chuyển bày tỏ mấy lần, Đoàn học trưởng bây giờ là thời gian giảng dạy của trường, chắc chắn đang rất bận rộn, không cần cố ý đi trò chuyện với tôi nữa.



Ẩn ý là, chào hỏi là được rồi, chào xong thì anh nhanh chóng đi chỗ khác đi!

Ai ngờ Đoạn Bằng lại tự cho là nhiệt tình nói: “Không bận không bận, dù tôi có bận rộn thế nào cũng không bận bằng phó viện trưởng Đinh được đâu, huống hồ Lạc học muội em từ sau khi đi lịch lãm Vũ Minh khu Hoa Trung tới giờ khó có dịp mới trở về một lần, cho nên lần này tôi nhất định phải tiếp đãi em cho tốt.”

Đoạn Bằng kiên quyết muốn đi theo, Lạc Ly có thể có cách nào chứ, cuối cùng đột nhiên nảy ra một ý tưởng, gọi điện thoại cho Lục Vân.

Vừa hay ngay lúc Lục Vân vừa làm xong chuyện của Long gia, đồng ý tới bên này đóng vai bạn trai Lạc Ly một lần.

Lạc Ly vốn tưởng như vậy, Đoạn Bằng sẽ tự giác rời đi, ai ngờ tên này còn mặt dày mày dạn đi theo dạo một vòng sân trường.

Dù sao cũng là học trưởng của mình, Lạc Ly cũng không tiện nói quá thẳng thắn.

“Đúng vậy, rốt cục cũng đi rồi!”



Lạc Ly vừa mới thở phào nhẹ nhõm, bên cạnh lại đột nhiên vang lên tiếng cảm thán, mà chủ nhân của tiếng nói này lại chính là Đinh Văn Hoành.

Hai người nhất thời im lặng nhìn ông ấy.

Lục Vân trêu ghẹo nói: “Viện trưởng Đinh, thì ra ngài cũng chê tên ngốc kia phiền phức sao?”

“Cái kia ngốc nghếch thật sự là không mắt nhìn gì cả. Khụ khụ, cậu, cậu đừng có nói lung tung, thầy Đoạn rất tốt, ừm, rất tốt.”

“Phó viện trưởng Đinh, vừa rồi ngài mới bất cẩn làm lộ suy nghĩ thật của mình rồi kìa!” Lạc Ly lè lưỡi nói.

Đối với cô gái đáng yêu, cho dù gọi ông là ‘Phó viện trưởng Đinh’ thì Đinh Văn Hoành cũng sẽ không thấy không thoải mái chút nào.

Không giống tên ngốc nào đó, mỗi lần nói ra bốn chữ này đều làm cho Đinh Văn Hoành cảm nhận được một cảm giác rất mạnh ập tới

Chính là vận xui tới rồi!

Ở bên trong văn phòng viện trưởng có một người phụ nữ mặc bộ vest màu trắng bạc chuyên nghiệp đang ngồi ở bàn làm việc lật giở tài liệu, dung mạo ưa nhìn, khí chất nổi bật và mang theo vẻ tri thức của người trưởng thành.

Người đó chính là Doãn Thu Thủy, viện trưởng của Học viện võ thuật kinh thành.

Bà ấy cũng chính là lão sư võ thuật của Lạc Ly.

Tu vi của Doãn Thu Thủy không phải đỉnh cao nhưng lại có kiến thức lý thuyết phong phú. Bà ấy đã đào tạo ra nhiều lứa sinh viên xuất sắc, trong đó tiêu biểu nhất là Lạc Ly.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK