Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi trải qua nhiều chuyện rắc rối như vậy, cô thấy vẫn nên tránh xa rắc rối càng xa càng tốt.

Lục Vân cười nói: “Không sao đâu, bảo vật đó không lớn, hiện tại em có thể kiểm soát được. Nếu vợ em muốn xem thì cứ để cô ấy xem đi.”

Diệp Khuynh Thành hung hăng trừng mắt nhìn hắn.

Lục Vân không để ý mà xòe lòng bàn tay phải của mình ra cho Sở Dao xem, chỉ lát sau, trong lòng bàn tay hắn đột nhiên xuất hiện một chiếc gương hình thoi, đó đúng là Đoạt Thiên Tạo Hóa Kính.

“Đây là bảo vật em vừa có được đó sao?”

Mấy cô gái tò mò đưa đầu về phía đó, Diệp Khuynh Thành chỉ giả vờ rụt rè một chút rồi cũng nhanh chóng đưa mắt nhìn qua.



Phụ nữ có lạnh lùng đến cỡ nào cũng biết tò mò mà.

Lục Vân gật đầu nói: “Bảo vật này không hề đơn giản, nó có thể hấp thụ những đòn tấn công cực mạnh, có thể nói nó tương đương với kim bài miễn tử. Bây giờ bên trong nó còn đang chứa đựng hai đạo kiếm ý khổng lồ, em không thi triển ra cho mấy chị xem được.”

Nói cho xem tức là xem qua cho biết thôi, hai kiếm ý đó là kỹ năng giữ mạng lúc nguy hiểm, không thể vì khoe khoang trước mặt mấy chị mà lãng phí cái kĩ năng giữ mạng này được.

Hơn nữa, nếu thi triển đạo kiếm ý đó ra ngay đây, rất có thể sẽ dọa mọi người sợ ngốc luôn!

Vương Băng Ngưng dùng ngón tay thon dài gõ nhẹ mấy cái vào lòng bàn tay của Lục Vân, thắc mắc hỏi: “Bốn vòng tròn màu đen này là gì?”

Chính giữa chiếc gương nhỏ trong lòng bàn tay Lục Vân vẫn còn phát sáng như cũ, có điều, ngay bốn góc của hình thoi có bốn vòng tròn đen nhỏ.

“Có lẽ nó cũng tương tự như thanh năng lượng trong game, cần phải thắp sáng cả bốn vòng tròn này mới có thể sử dụng được khả năng thôn phệ các đòn công kích của bảo vật.”

Lúc Lục Vân vừa lấy được Đoạt Thiên Tạo Hóa Kính này, bốn vòng tròn đó vẫn còn phát sáng, mãi đến lúc hắn sử dụng nó thôn phệ ba đạo kiếm ý mới từ từ tối đi như bây giờ.



Nghĩa là bốn vòng tròn này có liên quan đến khả năng thôn phệ của Đoạt Thiên Tạo Hóa Kính.

Thực ra nghĩ kĩ thì cũng dễ hiểu thôi.

Nếu như không cần tốn thời gian thắp sáng bốn vòng này thì Đoạt Thiên Tạo Hóa Kính sẽ không giới hạn số lần sử dụng, có nghĩa là nó sẽ có thể thôn phệ tất cả các đòn công kích của đối thủ?

Nếu vậy thật thì vật này quá mức ghê gớm rồi.

Lục Vân đã phát hiện ra vấn đề này, nhưng phương pháp thắp sáng bốn vòng thì hắn chưa biết, vẫn cần phải nghiên cứu thêm.

Hai mắt Sở Dao sáng rực, nói: “Tuyệt vời, có vẻ như thứ này mạnh hơn Sưu hồn linh của chị rất nhiều đúng không?”

“Nếu không thì em tặng nó cho chị ha?”

“Ahem, không cần, không cần, Tiểu Lục Vân em cứ tự giữ nó đi. Bảo vật này là do em tìm được, có lẽ nó cũng có linh tính, đưa cho người khác cũng dùng không được đâu.”

Sở Dao gãi gãi đầu khoác tay, bộ dáng thật là đáng yêu.

Thật ra Lục Vân chỉ đang nói đùa thôi. . Ngôn Tình Hài

Đúng như Sở Dao vừa nói, bảo vật nào cũng có linh tính, chính lúc Lục Vân hoàn thành việc tấn công bệ đá cũng chính là lúc hắn vượt qua bài thử thách của Đoat Thiên Tạo Hóa Kính.

Hay nói cách khác đó là quá trình nhận chủ của bảo vật.

Các cô gái vô cùng hứng thú khi Lục Vân có món bảo vật như vậy, nhưng mà Diệp Khuynh Thành thì khác, trong đôi mắt mắt xinh đẹp lóe lên vẻ phức tạp khó giải thích được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK