Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Vân thì nhìn chằm chằm Long Xuyên, nói: “Sao đột nhiên anh lại xin lỗi tôi? Anh không trách tôi giết cha anh sao?”

Long Xuyên lắc đầu nói: “Vừa rồi Lục tiên sinh giáo huấn rất đúng, tính mạng của cha vốn dĩ ngàn cân treo sợi tóc, thời gian không còn dài, Lục tiên sinh đã dốc hết sức cứu ông ấy, nhưng cuối cùng vẫn không thể xoay chuyển tình thế, có lẽ đây chính là số mệnh, không thể trách Lục tiên sinh.”

Nghe thấy lời này, đám người Long Tế nhất thời cảm giác càng thêm buồn bực.

Đã là lúc nào rồi mà anh cả còn tìm đường cho Lục Vân lui như vậy chứ? Rốt cuộc hắn có dốc hết sức cứu hay không ai biết được chứ?

Long Xuyên dừng một chút, tiếp tục nói: “Lục tiên sinh, tôi mạo muội hỏi một câu, sư phụ ngài, Thiên Huyền Tử đạo trưởng, hiện tại đang ở nơi nào?”



Long Xuyên hiện tại cũng đã hoàn toàn tỉnh táo.

Có lẽ cơ duyên mà Thiên Huyền Tử đạo trưởng nói, căn bản không phải Lục Vân có thể chữa khỏi lão gia tử, mà là một cơ duyên khác.

Làm sao Lục Vân có thể không hiểu ý nghĩ của Long Xuyên, nhưng hắn vẫn vô tình tạt cho ông ta một chậu nước lạnh: “Sư phụ tôi đang du ngoạn bên ngoài, trong vòng hai năm tới sẽ không đến kinh thành.”

Đây đương nhiên là Lục Vân bịa ra. Hm, cũng không thể nói là hoàn toàn bịa đặt, ít nhất cho tới bây giờ lão già vô lương tâm kia thực sự vẫn chưa lộ diện.

Long Xuyên nghe vậy thì sắc mặt hơi biến đổi.

Hai năm, không biết đến lúc đó Long gia sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.

Long Xuyên không cam lòng, tiếp tục hỏi: “Đạo trưởng kia, từng nói gì về Long gia chúng tôi không?”

Lục Vân làm bộ suy tư một hồi, nói: “Không có, ngay cả bệnh của cha ông, cũng là do Long Diệc Tuyết nói cho tôi biết, căn bản là tôi không biết cơ duyên mà sư phụ tôi nói là gì, có lẽ ông ấy chỉ là thuận miệng nói ra vậy thôi!”

Thuận miệng nói…

Cơ bắp trên mặt Long Xuyên co giật vài cái.

Long gia bọn họ vẫn luôn chờ cơ duyên này, kết quả hiện tại Lục Vân lại nói cơ duyên chỉ là Thiên Huyền Tử thuận miệng nói ra.

Chuyện này đối với Long gia mà nói là một đả kích cực kỳ tàn khốc.

Con đường dựa dẫm Thiên Huyền Tử đạo trưởng bị chặn tại đây rồi sao?

Trong lòng Long Xuyên sinh ra một cảm giác vô lực.

Long Tế nói: “Anh cả, em sớm nói người này không đáng tin cậy, vậy mà anh còn còn ngây thơ tin tưởng hắn…”

“Im miệng!”

Long Xuyên lại quát một tiếng, sau đó nói: “Trước tiên vẫn nên nghĩ cách giải quyết đi!””

Căn phòng lập tức chìm vào im lặng.

Một lát sau.

Long Tế nói: “Anh cả, thật ra em có một ý tưởng.”

Trong nháy mắt, tất cả mọi người nhanh chóng chuyển tầm mắt lên người ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK