Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Khuynh Thành thấy tình cảnh này thì vẻ mặt muốn quái lạ bao nhiêu có quái lạ bấy nhiêu.

Rốt cuộc cha mình làm sao vậy? Cho dù đã biết tiểu Lục Vân là nhân vật ghê gớm, nhưng cũng không cần thiết ăn nói khép nép đứng bên cạnh bưng trà đổ nước như vậy mới đúng?

Cha là người cầm quyền của Diệp gia đấy!

Nhìn thấy Khương Lam vào cửa, Diệp Khuynh Thành đột nhiên giật mình, cô biết với tính cách cứng rắn của Khương Lam, nếu nhìn thấy dáng vẻ của cha thì nhất định sẽ giận tím mặt.

Nhưng, nằm ngoài dự đoán của Diệp Khuynh Thành chính là, Khương Lam vào cửa không những không quở trách Diệp Hướng Vinh, ngược lại còn chủ động chạy tới đổ một ly trà rồi đưa cho Lục Vân, cười làm lành và nói: “Lục Vân, con rể cưng của mẹ, trước kia đều là mẹ sai, trách mẹ có mắt không tròng, con đừng để ý!”



Diệp Khuynh Thành đột nhiên mở to đôi mắt.

Hôm nay rốt cuộc cha mẹ làm sao vậy?

Hành vi của cha khác thường còn chưa tính, sao cả mẹ cũng như thay đổi thành người khác, thậm chí còn quá đáng hơn cả cha, còn mở miệng nói một câu ‘Con rể cưng của mẹ’.

Tiểu Lục Vân trở thành chồng cô từ khi nào?

Diệp Khuynh Thành không thể tin nổi, đi đến phía sau Lục Vân chuẩn bị nhéo tai hắn, hỏi một câu: “Có phải em rót canh mê hồn gì cho cha mẹ chị hay không?”

Ai ngờ tay vừa vói qua, lại đột nhiên nghe thấy hai tiếng hét phẫn nộ cùng vang lên.

Diệp Hướng Vinh: “Không được vô lễ với Lục thần y!”

Khương Lam: “Không được vô lễ với Lục thần y!”



Diệp Khuynh Thành ngơ cả ra, nghi ngờ không ngừng nhìn đảo qua ba người, hoàn toàn không hiểu ra sao.

Chẳng lẽ ba người này đang diễn kịch ở chỗ này?

Nhìn cũng không giống, lấy tính cách của mẹ, không hạ thấp tiểu Lục Vân đã không tồi, sao có thể nhàm chán đến mức diễn kịch với hắn như vậy?

Diệp Khuynh Thành còn tưởng rằng mình xuyên đến thế giới song song có một gia đình hài hòa, thật là một đám người quái quái lạ lạ.

Lúc này Khương Lam nói: “Con rể ngoan của mẹ, con xem chúng ta đều là người một nhà, con cũng không đành lòng nhìn cha vợ như vậy…Đúng không?”

Lục Vân cố gắng nhịn cười mà nói: “Bác Khương, sao bác lại nói vậy, chị Khuynh Thành là chị chứ không phải vợ tôi, sao các người lại đột nhiên trở thành cha mẹ vợ của tôi được?”

“Con rể, con nói vậy là khách sáo quá, cha mẹ đều nhìn ra chuyện giữa con và Khuynh Thành, chỉ là sớm hay muộn thôi.” Khương Lam nói.

Lục Vân lộ ra vẻ uể oải mà nói: “Ai, vẫn là bác Khương lợi hại, liếc một cái đã nhìn thấu tâm tư của cháu, nhưng cái này không phải do một mình cháu nói là tính được!”

Khương Lam lập tức hiểu ra ý của hắn, quay đầu hỏi Diệp Khuynh Thành: “Khuynh Thành, nói cho mẹ có phải con thích Lục Vân hay không?”

“A?”

Diệp Khuynh Thành đang không hiểu tại sao cha mẹ đột nhiên như thay đổi thành một người khác, nghe thấy Khương Lam hỏi vậy thì lập tức sửng sốt, vội trả lời: “Đương nhiên là con thích tiểu Lục Vân, bởi vì cậu ấy là em của con!”

“Thật sự chỉ đơn giản là em trai à?”Khương Lam tiếp tục hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK