Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khuynh Thành, như vậy không hay lắm. Hôm nay cả nhà chúng ta ăn cơm với nhau, cậu ta là người ngoài…”

Khương Lam đã coi u Dương Minh Hạo là người nhà của mình từ lâu, vì thế bà không do dự sử dụng từ “cả nhà”. Không ngờ Diệp Khuynh Thành lại cắt ngang lời bà, nói: “Tiểu Lục Vân là người nhà của con. Nếu như mẹ không chào đón em ấy thì chúng con sẽ đi ngay.”

Khi Diệp Khuynh Thành bước vào phòng riêng và nhìn thấy u Dương Minh Hạo, cô đã đoán được ngay ý định của vợ chồng Diệp Hướng Vinh và cảm thấy không hài lòng.

Khi thấy thái độ không tốt của Khương Lam đối với Lục Vân, Diệp Khuynh Thành nghĩ rằng mình có thể quay người rời đi ngay lập tức.

“Khuynh Thành, là mẹ sai, con đừng giận. Mẹ đồng ý để cậu ta ở lại có được không?”



Thấy Diệp Khuynh Thành xoay người định rời đi, Khương Lam vội tiến lên nắm lấy cánh tay cô và xin lỗi.

Chữ “mẹ” vang lên dường như chạm đến nơi mềm yếu nhất trong lòng Diệp Khuynh Thành, toàn thân cô run lên.

Sau khi do dự một chút, cô gật đầu nói: “Chúng con có thể ở lại ăn cơm nhưng mẹ không được nhắm vào tiểu Lục Vân nữa, càng không được phép nói xấu em ấy.”

“Mẹ sẽ không làm vậy đâu.”

Tuy ngoài miệng Khương Lam nói như vậy, nhưng vẫn thừa lúc Diệp Khuynh Thành không chú ý, quay đầu hung dữ trừng Lục Vân một cái, tựa như đang cảnh cáo hắn, đợi lát nữa ăn cơm hãy thành thật một chút!

Lục Vân nhún vai, không thèm để ý chút nào.



Âu Dương Minh Hạo thì đã ngồi không yên, không đợi vợ chồng Diệp Hướng Vinh giới thiệu, chủ động đứng lên nói: “Hân hạnh được gặp cô, Khuynh Thành, tôi là Âu Dương Minh Hạo, lần đầu gặp mặt, rất mong cô chỉ giáo nhiều hơn.”

Giọng nói ôn hòa, bộ dáng tươi cười nho nhã làm vợ chồng Diệp thị thấy vô cùng hài lòng.

Đàn ông phải biết tranh thủ thời cơ, chủ động xuất kích.

Nhưng mà Diệp Khuynh Thành lại nhíu nhíu mày, liếc nhìn cái tay đang vươn ra của Âu Dương Minh Hạo nhưng cô không có ý định bắt tay với anh ta, đáp: “Tôi với anh không có quen thuộc như vậy, anh vẫn nên gọi tôi là Diệp Khuynh Thành đi”

Một tiếng ‘Khuynh Thành’ vừa rồi của Âu Dương Minh Hạo làm da gà trên người Diệp Khuynh Thành đều đồng loạt nổi lên, vô cùng không khỏe, cho nên cô cũng chưa cho Âu Dương Minh Hạo thể diện tốt gì.

“Khuynh Thành cái này……”

Vợ chồng Diệp Hướng Vinh lập tức mặt lộ vẻ mặt xấu hổ, ngược lại Âu Dương Minh Hạo không chút tức giận, chủ động cười giải thích thay Diệp Khuynh Thành: “Bác trai bác gái, hai người đừng trách Khuynh Thành, mới vừa gặp mặt như vậy là rất bình thường, cái này đang chứng tỏ Khuynh Thành là một cô gái biết giữ mình trong sạch.”

Nghe thử đi, thật là hiểu chuyện mà…, mặc dù bị đối xử lạnh nhạt, vẫn còn sẵn lòng nói đỡ cho người ta như vậy, đàn ông tốt như vậy đi đâu mới tìm được chứ?

Vợ chồng Diệp thị càng nhìn càng thấy Âu Dương Minh Hạo thuận mắt, trong lòng thầm chắc chắc, chỉ cần ở chung nhiều hơn, con gái mình nhất định sẽ thích u Dương Minh Hạo.

“Anh tên là Lục Vân đúng không, rất hân hạnh được gặp anh.”

Âu Dương Minh Hạo hoàn toàn không để chuyện vừa rồi ở trong lòng, hay nói là làm bộ không để ở trong lòng thì đúng hơn, sau đó mỉm cười nhìn về phía Lục Vân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK