Mục lục
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đây là tông chỉ nhảm nhí gì vậy? Bây giờ em rút khỏi Thiên Đạo tông có quá muộn không?”

“Vậy thì em là kẻ phản đồ tông môn.”

“…”

Cuộc trò chuyện giữa hai người tự nhiên rơi vào tai của bốn tên tà linh giáo, khuôn mặt của bọn chúng đột nhiên vặn vẹo vào nhau, giận dữ hét lên: “Cẩu nam nữ các người, đang muốn chơi đùa cùng chúng tôi à?”

Cẩu nam nữ?



Sắc mặt Lục Vân lập tức tối sầm lại, hắn không thèm để ý đến tông chỉ vớ vẩn đó nữa, nháy mắt thở ra một hơi lạnh lùng, có thể giết chết bốn người mặc áo choàng đen.

Bah!

Một chưởng như sấm, một đạo điện quang màu lam từ đầu ngón tay bắn ra, cơ hồ là trong nháy mắt, thân thể tên đàn ông mặc áo choàng đen biến dạng trong chốc lát, sau đó hóa thành tro bụi bay đi, không còn sót lại thứ gì.

“Võ giả!”

Sắc mặt của ba người mặc áo choàng đen sợ đến mức tái nhợt đi, nhìn trái nhìn phải, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.

Họ thực sự không ngờ rằng chàng trai trẻ này lại là một võ giả với thực lực mạnh mẽ như vậy.

Họ đang tự ném mình vào bẫy!

Lục Vân quay đầu lại nói: “Chị năm, mau nhìn xem, em đang bao vây ba người bọn họ, chị có muốn em giữ lại một mạng cho chị tích lũy kinh nghiệm không?”

“Mẹ kiếp, thằng nhãi này lại lấy chúng ta ra làm trò tiêu khiển!”

Ba tên mặc áo choàng đen phẫn nộ, trong cuộc đời bọn chúng chưa bao giờ phải đối mặt với sự khinh miệt trắng trợn như vậy, trong lòng vô cùng tức giận, nhưng không còn cách nào khác ngoài việc bỏ chạy mà hét lớn: “Cẩu nam nữ, đắc tội với tà linh giáo của chúng ta, các người sẽ chết rất thảm!”

“Muốn chạy?”

Ánh mắt Lục Vân kiên định, một cỗ khí thế bá đạo đột nhiên bộc phát từ trong cơ thể, hắn quát: “Nghe cho rõ, người giết bọn mày, chính là đại đệ tử của Thiên Đạo Tông, Vương Cương!”

Mỗi một lời nói ra liền hóa thành một đạo ấn phù màu xanh, oanh kích lên cơ thể ba người mặc áo choàng đen, trong chốc lát bọn chúng liền biến mất.

Ừng ực!

Sở Dao ngã khụy xuống suối.

Sau khi Lục Vân xử lý xong ba người đàn ông mặc áo choàng màu đen, lạnh lùng quay lại bên cạnh Sở Dao, nói: “Sao vậy, chị năm, vừa rồi em có vô tình làm chị bị thương không?”

“Khụ khụ… Không có gì không có gì, Tiểu Lục Vân vừa rồi em thật sự là quá bá khí, đúng rồi… Làm sao em có thể trở thành võ giả? không phải em cũng như chị, đều là tu đạo sao?” Sở dao nhìn thần thái cường bạo của Lục Vân, hỏi.

Lục Vân nói: “Tình huống của em khá đặc biệt. Bây giờ không chỉ có em, chị cả và chị ba dưới sự hỗ trợ của em cũng trở thành võ giả, nếu chị cũng…”

“Không, không, nếu giờ em hướng dẫn chị tu luyện, vậy em tính là sư huynh của chị hay là sư phụ của chị, chẳng phải như vậy vai vế sẽ bị rối loạn lên hết sao, em nói coi có đúng không?” Sở Dao vội vàng lắc đầu nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK