Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201021

Thế là hai vợ chồng ông bà Tôn Thọ Trấn không hề hay biết chuyện gì, hai vợ chồng con trai tay nắm tay đi đến khách sạn lớn nhất trong vùng tìm đám người Thẩm Thất.

Vùng này không lớn, cho nên nghe ngóng chuyện gì cũng đều dễ dàng biết được.

Lại nói, nhóm của Thẩm Thất là muốn giúp Tôn Thọ Trấn, cho nên cũng dặn dò tiếp tân, nếu có người đến tìm , thì cho họ lên gặp bọn họ.

Cho nên, hai vợ chồng con trai Tôn Thọ Trấn vừa nói muốn tìm bọn họ, tiếp tân liền gọi điện thoại thông báo cho Thẩm Thất.

Nhóm người Thẩm Thất thời gian rất gấp rút, vì vậy cũng không muốn ở lại đây lâu.

Dù sao, hôn lễ của Thẩm Lục và Thẩm nhị cũng sắp tới, thật sự là không còn nhiều thời gian!

Bọn họ vốn dự định đưa ông Lâm Tu đi, kiếm một nơi thích hợp dưỡng già.

Kết quả là ông Lâm không đồng ý, chỉ có thể tạm thời trì hoãn ngày trở về, cố gắng làm việc gì đó cho ông Lâm hài lòng.

Bây giờ nghe nói Tôn Thọ Trấn nghĩ thông suốt rồi, chấp nhận sự giúp đỡ, nhóm người Thẩm Thất đương nhiên rất vui mừng.

Làm xong việc sớm chừng nào, là có thể trở về nhà sớm chừng đó.

Nhóm người Thẩm Thất cứ nghĩ người đến là Tôn Thọ Trấn, nhưng mà khi bọn họ nhìn thấy một cặp vợ chồng trẻ, trong đáy mắt đều hiện lên ý cười sâu sắc.

Thái độ lịch sự, Thẩm Thất mời hai người họ đến phòng khách ngồi, rồi hỏi:” hai người là đại diện cho Tôn Thọ Trấn đến đây sao?”

Con trai Tôn Thọ Trấn gật đầu, nói:” đúng vậy, Tôn Thọ Trấn là cha của tôi. Cha tôi không muốn đến, cho nên chúng tôi đi một chuyến.”

Thẩm Thất mỉm cười:” vậy thì, các người là nghĩ xong hết rồi? Cần chúng tôi giúp gì?”

Con trai Tôn Thọ Trấn liền suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy, lúc đầu bọn họ muốn quá ít rồi!

Một căn nhà?

Làm sao đủ?

Nhìn thấy phong thái của bọn họ, làm sao có thể đơn giản như là cha hình dung?

Cha chỉ nói nhìn họ có vẻ như là người rất có tiền, chứ không nói bọn họ đi ra ngoài đều mang theo vệ sĩ và người hầu!

Có thể mang theo nhiều vệ sĩ và người hầu như vậy, làm sao có thể là người bình thường được!

Nếu như đối phương có tiền, có thế lực, có địa vị như vậy, như vậy yêu cầu nhiều một chút, cũng không có sao đâu?

Nhưng mà, để bảo đảm an toàn, con trai Tôn Thọ Trấn hỏi:” tôi có thể hỏi tại sao mọi người lại muốn giúp chúng tôi không? Dù sao chúng ta cũng không hề quen biết.”

Thẩm Thất mỉm cười trả lời:” chúng tôi đã nói chuyện với cha của anh rồi, là vì nguyện vọng của một người.”

“ Vậy thì, cho dù chúng tôi yêu cầu gì, các người đều đáp ứng chứ?” con trai Tôn Thọ Trấn bất an hỏi.

Thẩm Thất cười gật đầu:” trong khả năng của chúng tôi, đều có thể.”

Con trai Tôn Thọ Trấn quay đầu nhìn vợ mình, không ngờ rằng, vợ của anh ta cứ nhìn chằm chằm vào Hạ Nhật Ninh và Thẩm Lục, nước miếng chảy ra ngoài cũng không biết.

Thật là mất mặt!

Con trai Tôn Thọ Trấn dùng lực đẩy vợ mình, lúc này cô ta mới định thần trở lại.

Cũng hết cách, nhan sắc của Hạ Nhật Ninh và Thẩm Lục thật sự không thể nào xem thường.

Nếu như không phải vì bọn họ là con của Tôn Thọ Trấn, Hạ Nhật Ninh sớm đã trở mặt rồi.

Bây giờ vì Thẩm Thất, tính khí của Hạ Nhật Ninh đã tốt hơn rất nhiều.

“ Vậy thì, chúng tôi muốn có thật nhiều tiền, có thể không?” con dâu Tôn Thọ Trấn cuối cùng cũng mở miệng:” trăm triệu? Thậm chí lên đến hàng tỷ?”

Thẩm Thất vẫn chưa trả lời, Hạ Nhật Ninh đã nhìn tiểu Xuân gật đầu.

Tiểu Xuân không nói gì, lấy ra chi phiếu, nhẹ nhàng viết lên chi phiếu một tỷ, xé ra đưa cho con dâu của Tôn Thọ Trấn :” đây là một tỷ, xin kí nhận!”

Hai con ngươi của con trai và con dâu của Tôn Thọ Trấn mở to mắt!

Bọn họ chỉ là tùy ý nói thôi!

Một tỷ!

Nói đưa là đưa luôn!

Bọn họ nghĩ một trăm triệu là tiền Hàn sao?

Cũng không thèm chớp mắt sao?

Hai vợ chồng con trai Tôn Thọ Trấn nhìn tờ chi phiếu, dường như cảm nhận được sự hạnh phúc, nhịn không được liền nói:” chúng tôi và cha mẹ ở chung, thật sự rất là không tiện-----“

Nhóm người Thẩm Thất đều cười không nói gì.

Bọn họ đã hiểu hết rồi.

Hạ Nhật Ninh đỡ Thẩm Thất đứng dậy nói:” đi, anh đưa em đi dạo.”

Mạc đại ca cũng nói với ell:” chúng ta nên cho con uống sữa rồi.”

Sùng Minh sớm đã không còn kiên nhẫn, kéo Thẩm Lục rời đi.

Tiểu Xuân ở lại thu xếp:” mời hai vị hãy nói hết trong một lần vậy, như vậy tôi cũng dễ dàng sắp xếp.”

Hai vợ chồng con trai Tôn Thọ Trấn chỉ thấy còn tiểu Xuân ở lại nói chuyện với bọn họ, hai người họ cũng không ngại, cũng không sợ mất mặt, trực tiếp nói:” được thôi được thôi, để chúng tôi thương lượng một chút.”

Tiểu Xuân nhẫn nại mỉm cười nói:” được thôi. Việc này, tôi là người trực tiếp phụ trách sắp xếp việc của hai vị, phu nhân nhà chúng tôi đang mang thai, không tiện xử lí việc lặt vặt, xin thông cảm.”

“ Thông cảm, thông cảm, chúng tôi thông cảm mà!” hai vợ chồng con trai Tôn Thọ Trấn lập tức trả lời:” chúng tôi đều có thể hiểu được! Nhưng mà, chúng tôi có thể mong anh đừng nói cho người nhà chúng tôi việc chúng tôi đến đây không?”

Tiểu Xuân lập tức gật đầu:” được thôi.” Tiểu Xuân ho nhẹ một tiếng , biểu thị không đáng.

Chỉ cần cho bọn họ tiền là được rồi, sắc mặt của đối phương không quan trọng!

Dù sao tiền tới tay rồi, bọn họ muốn làm gì thì làm!

Một tỷ, nói đưa là đưa!

Đừng nói là tiếp đón lạnh nhạt, cho dù quỳ xuống gọi ba mẹ cũng không thành vấn đề!

Tiểu Hạ nhịn không được trợn mắt, chạy đi cùng Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất, anh ta thật sự rất lười xem loại này.

Vùa nãy khi nhìn thấy Tôn Thọ Trấn, tiểu Hạ còn cảm thấy ông già này là người tốt. Đối mặt với miếng bánh rớt từ trên trời xuống, một chút cũng không thèm muốn, nghĩ cũng không nghĩ được lại quay mặt một trăm tám mươi độ như vậy.

Thật sự là không ngờ, con cái của ông ta thật sự không giữ thể diện cho ông ta!

Tiểu Xuân không hổ danh là trợ lý hàng đầu, vì vậy cho dù trong lòng buồn nôn, trên mặt vẫn thể hiện biểu cảm hào phóng.

“ Vậy được, hai vị cứ thương lượng trước, thương lượng xong rồi gọi tôi.” tiểu Xuân mỉm cười gật đầu nói:” tôi ở phòng bên cạnh.”

“ Được, được.” Hai vợ chồng con trai Tôn Thọ Trấn lập tức trả lời:” sẽ không lâu đâu.”

Tiểu Xuân liền cười tế nhị, quay người rời khỏi.

Sau khi tiểu Xuân trở về phòng mình, lập tức gọi điện cho Tôn Thọ Trấn:” Tôn tiên sinh, ông thật sự không suy nghĩ lại sao?”

Trong điện thoại giọng nói của Tôn Thọ Trấn dứt khoát:” cám ơn ý tốt của các vị, tôi đã thương lượng với gia đình rồi, ý kiến của tôi, vợ tôi cùng các con tôi rất đồng nhất. Chúng tôi có tay có chân, hơn nữa kinh tế gia đình cũng không khó khăn, không cần giúp đỡ gì hết. Rất cám ơn, thật sự ngại quá, để cho mọi người đi không một chuyến.”

Khóe miệng tiểu Xuân cười càng ngày càng lớn, thật sự là rất thú vị.

Hai vợ chông Tôn Thọ Trấn không cần giúp đỡ, con trai con dâu họ lại trốn họ đến đây đòi giúp đỡ.

Xem ra, sắp có việc náo nhiệt rồi.

Việc này có cần cho ông ấy biết không?

Uhm, trước mắt không nói vậy.

Trước tiên yên lặng quan sát vậy.

Xem xem, bọn họ rốt cuộc muốn thứ gì.

Tiểu Xuân cười ung dung:” thật là đáng tiếc, tổng tài và thiếu phu nhân của tôi thật sự có thành ý, muốn làm cho điều gì đó.”

Tôn Thọ Trấn lập tức nói:” tôi hiểu . Nhưng tôi không muốn cháu của tôi, bởi vì sự phồn hoa nhất thời, đánh mất đi đôi mắt của mình. Của cải, tốt hơn hết vẫn do tự mình làm ra, như vậy mới càng có ý nghĩa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK