Mục lục
Truyện không tên số 15
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201220


Thế nhưng Cung Tử Á đều từ chối cả.



Ý nghĩa của sự cố gắng hết mình của cô ấy, không phải là vì một chiếc thẻ xanh và căn hộ, chuyện cô ấy muốn làm là giúp Thẩm Hà quản lý giang sơn.



Kỳ hạn ba năm vừa đến, Cung Tử Á không chút do dự mà quay về.



Hành động này của cô ấy nhận được không ít sự khen ngợi.



Tất cả mọi người đều khen cô ấy có tình có nghĩa, không bị hấp dẫn bởi những cám dỗ ngoài kia.



Phải biết rằng Thẩm Hà là không kế thừa Hạ gia.



Phải biết, Thẩm Hà tuy rằng có công ty riêng của mình, nhưng trước giờ đều không hứa hẹn, nhất định đem chức vị bên mình cho Cung Tử Á.



Phải biết chức vụ bên người Thẩm Hà tuy rằng nhiều, nhưng cũng được chia ra quan trọng và không quan trọng. Nếu Thẩm Hà không cho Cung Tử Á chức vụ, thế thì tương đương với việc Cung Tử Á mất cả gà lẫn trứng, cái gì đều không có cả.



Nhưng Cung Tử Á vẫn không chút do dự mà trở về.



Cô ấy dùng thành tích của mình chứng minh giá trị của bản thân.



Cuối cùng ng thuận lợi lấy được chức vụ từ Thẩm Hà.



Đây là sự tự tin nhắn của cô ấy, cùng là sự kiêu ngạo của cô ấy!



Thời gian ba năm, người khác đều đang bận yêu đương, bận vẽ mày tô son để thể hiện dung nhan đẹp nhất của mình. Cô ấy lại dùng để cố gắng và học tập.



Tuổi đời đẹp nhất dùng để cố gắng, cô ấy cảm thấy xứng đáng!



Cho dù cô ấy là bình dân thì đã làm sao?



Cho dù cô ấy không có xuất thân cao quý thì đã làm sao?



Cô ấy là Cung Tử Á, không phải rong biển trôi dạt theo dòng nước. Điều cô ấy cần là, vị tí đứng cạnh người hùng! Chứ không phải là nhân lúc còn trẻ đem mình gả đi!



Ông trời cũng là công bằng nhất!



Sự cho đi của cô ấy cuối cùng cũng có sự đền đáp!



Cô ấy cuối cùng lấy được chức vụ quan trọng bên cạnh Thẩm Hà!



Sau khi ba người nâng ly chúc mừng, Cung Tử Á than nhẹ một tiếng nói: “Lúc đầu tớ cảm thấy thành tích ở nước ngoài của tớ đã sáng chói lắm rồi, nhưng sau khi tớ trở về mới biết, tớ và bạn Tư Nhiên có sự chênh lệch quá lớn. Nghe nói, anh ấy ở bên Columbia đã hoàn thành trước khóa học đại học, thạc sĩ đều sắp tốt nghiệp rồi. Tốc độ này của cậu ấy mới là kinh người! Thật sự đáng sợ!”



“Đâu chỉ cậu ấy?” Vu Tiểu Uyển giải thích nói: “Cả đội ngũ của cậu ấy, cùng thông qua đó mới là đáng sợ!”



Thẩm Hà với vẻ kiêu ngạo nói: “Đúng thế, anh Tiểu Nhiên là ai chứ! Anh ấy tất nhiên là giỏi nhất! Đáng tiếc, anh Tiểu Nhiên không thể ở nhà lâu một chút, sau khi lo xong chuyện hậu sự của bà cố. Cũng như năm xưa khi mà bà cố nội mất vậy, anh hai cũng ở bên ngoài huấn luyện. Gánh nặng trên vai mà đi về trước, những người như vậy định sẵn tiền đồ vô lượng!”



“Tiểu Hà, cậu khên Tư Nhiên như thế, cậu bây giờ đối với cậu ấy có cảm giác gì đặc biệt không?” Vu Tiểu Uyển nghiêng đầu nhìn Thẩm Hà, khuôn mặt sắc nét, khiến cho Thẩm Hà trong lòng ngứa ngày, liền đưa tay nựng má Vu Tiểu Uyển.



“Tớ có thể có cảm giác đặc biệt gì chứ?” Thẩm Hà cười trả lời: “Tớ tự nhiên là thấy vui! Thành tích anh Tiểu Nhiên càng tốt, thì tớ càng thấy vui! Các cậu đều có thể đi nước ngoài tớ thì không thể. Ông bà nội không cho tớ đi xa, sau đó liền mời giáo sư từ nước ngoài về dạy cho tớ, nói là không muốn để tớ đi chịu khổ. Thực ra, họ là sợ tớ đi ra nước ngoài rồi không chịu về.”



Vu Tiểu Uyển và Cung Tử Á đều bật cười.



“Còn không phải do cậu không nghe lời mà đi công ty chú Phạm đóng phim sao?” Vu Tiểu Uyển bất lực lắc đầu nói: “Năm ngoái cậu giấu cả nhà, chạy đi đóng phim, còn đóng trong phim hành động. Cậu có biết không, ông bà nội khi thấy bộ phim, biểu cảm nghiêm túc đó như là hận không thể bắt cậu về tra hỏi!”



“Nhưng phim quay rất thành công mà!” mắt Thẩm Hà quay trong nói.



“Thật sự rất thành công! Cho nên fan của cậu lần nữa được cập nhật, bây giờ facebook của cậu vẫn hay bị liệt chứ?” Vu Tiểu Uyển nói: “Nhưng chính là do quá thành công, cho nên ông bà nội mới không yên tâm!”



“Ây da, thật là! Ông bà nội đều xuất thân từ lính đánh thuê làm sát thủ mà ra, họ hằng ngày đều thực chiến dưới mưa mìn súng đạn, tớ chỉ đóng có bộ phim, thì căng thẳng thế kia!” Thẩm Hà chu miệng nói: “Không công bằng!”



“Ông bà nội cưng chiều cháu gái mình, không có công bằng gì để nói cả. Có thể chính vì họ quá hiểu mừa mìn súng đạn, cho nên mới lo cậu bị thương, sợ mất đi cậu đó!” Vu Tiểu Uyển quả nhiên là hoa giải ngữ, chủ động giải thích cho Hạ Quốc Tường và Vưu Tâm Nguyệt.



Cung Tử Á cũng gật đầu: “Tớ cũng là trên đường về, cũng mới nhồi nhét phim mà năm ngoái cậu đóng. Thẩm Hà, cậu thật lợi hại! Những pha hành động đó đều là thật chứ?”



Thẩm Hà gật đầu: “Đúng vậy! Nhưng, khi quay đúng là có mấy lần bị đánh lên trên người, rất đau! Nhưng hiệu quả tốt mà!”



Vu Tiểu Uyển và Cung Tử Á cùng nhìn nhau, đồng thời lắc đầu bất lực.



Chính vì là thực chiến, cho nên mới bị cấm!



Nếu cậu ấy đóng phim tình cảm, chắc chắn sẽ không phản đối!



Nhưng Thẩm Hà chính là không đóng phim tình cảm!



Cho nên, Hạ Quốc Tường và Vưu Tâm Nguyệt người ngày ngày nhắc cháu gái cưng bên miệng, sao có thể đành lòng cho cô ấy chạy khắp nơi chứ?



Đặc biệt là sau khi Thẩm Hà lớn khôn, diện mạo lại đẹp như thế, người làm cha mẹ như Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất chưa có cảm giác gì, thân là ông bà nội như Hạ Quốc Tường và Vưu Tâm Nguyệt, đã đem những người con trai xung quanh Thẩm Hà xem như kẻ địch giả tưởng.



Vừa nghĩ đến cải thảo ngọc đẹp đẽ của nhà họ, sau này sẽ bị tên nhóc nào đó cướp đi cả chậu lẫn cây, Vưu Tâm Nguyệt liền tức không thở nổi.



Cho nên, càng không cho phép Thẩm Hà đi ra!



Trong ba năm nay, hoàng tử Joel và Thẩm Hà trên các trang mạng có tiếng gọi càng ngày càng cao, Hạ Quốc Tường và Vưu Tâm Nguyệt làm đủ sự nghiên cứu xem hai người họ có xứng với nhau hay không.



Chính là hai người họ, rõ ràng quen thuộc gần chết, cứ không chịu công bố chuyện yêu đương, khiến cho đám đông nhiều chuyện sốt cả ruột.



Vu Tiểu Uyển cũng hỏi riêng với Thẩm Hà, nếu đã hợp ý như vậy với hoàng tử Joel, tại sao còn chưa xác định tình cảm với hoàng tử Joel?



Thẩm Hà do dự một lúc, trả lời, cô ấy vẫn muốn đợi anh trai nhỏ.



Trong ba năm nay, người anh trai nhỏ đó vẫn tặng quà cho Thẩm Hà.



Vẫn như mấy năm trước vậy, tặng một chiếc váy rất vừa người cùng với chiếc thiệp viết tay. Nhưng chính là không lộ diện bày tỏ thân phận.



Thẩm Hà thành thật với Vu Tiểu Uyển, cô ấy đối với anh trai nhỏ chưa gặp qua này, có một cảm giác đặc biệt.



Cho nên, hai người này cứ thế mà duy trì một sự cân bằng im lặng kỳ lạ như thế, cũng giúp Tư Nhiên tranh thủ được thời gian và cơ hội cuối cùng.



Lần trở về này của Cung Tử Á, vẫn ở bộ đại học, nhưng chương trình học của cô ấy quá nhanh đi, cho nên không cách nào mà ở bên cạnh Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển được, nên vào học tiến sĩ trước.



Ngày này, thời tiết vừa hay, hoàng tử Joel đề nghị mọi người đừng bỏ qua thời gian đẹp đẽ này, cùng nhau ra ngoài ngắm cảnh dã ngoại.



Sự đề nghị này nhận được rất nhiều hưởng ứng, chấp nhận dã ngoại đều lần lượt ghi danh, sau đó chuẩn bị một chút, tụ tập mấy chục người liền đi ra khu vực ngoại ô chuẩn bị dã ngoại.



Hoàng tử Joel bây giờ, thật sự là tồn tại khiến người ta không thể không ngắm nhìn!



Vốn dĩ thân là hoàng tử của vương thất, thì đủ khiến người ta chú ý.



Lại thêm sự khí chất và dung nhan tự nhiên nghịch thiên của cậu ấy, hoàn toàn là không sức công kích, khiến cho người khác đều không sinh nổi lòng đối kháng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK